TRÁCH LẪY
Ngồi
buồn bắt chước trách Cao
Xanh
phận hẩm long đong mãi chẳng
đành
Lên lão rồi kia
còn gánh mỏi
Hóa ông cả đấy chửa thân
nhàn
Khi say tủm tỉm cười thiên
hạ
Lúc tỉnh hề hề nhạo thế gian
Xuân khứ, xuân lai ta vẫn
thế
Lại
sầu, lại lẫy,
lại đa mang…
!
CAO
BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
LUẨN
QUẨN
Mở màn đã thấy một mầu
xanh
Bát ngát trên cao chụp
xuống, đành
Gà gáy vang trời nghe thoải
mái
Chim kêu dậy đất tưởng an
nhàn
Biết ai khôn dại mà thăm
hỏi
Nản chuyện vui buồn phải
dối gian
Luẩn quẩn năm dài rồi cũng
hết
Tuổi vàng hay đá, vẫn sầu
mang...
Hawthorne, 15 - 3 -
2019
CAO MỴ
NHÂN
ĐỒNG
HỌA:
TỊNH TÂM
Nhìn đời êm dịu
một màu xanh
Cố gắng vô ưu
mệt cũng đành
Đâu trách bước
già chân mãi mỏi
Chẳng hờn bóng
lão phận chưa nhàn
Nào lo thế sự
nhiều oan trái
Cứ kệ cuộc tình
lắm dối gian
Mưa nắng vô
thường giông bão tố
Tĩnh tâm thiền
định bớt sầu mang
Trầm
Vân
CÙNG HỌA:
CUỐI
ĐỜI NHÌN LẠI
Cuộc đời không chỉ có màu
xanh
Trời bắt ra sao cũng phải
đành
Lúc trẻ mưu sinh luôn bận
rộn
Khi già hưởng thế chẳng an
nhàn
Thích nghi, đâu thể còn trung
thực
Đối phó, dễ nào tránh dối
gian
Nhìn lại thấy mình nay quá
tệ
Tâm hồn tràn ngập nỗi hoang
mang.
Sông Thu
TIẾP HỌA:
TRẢ NỢ ÂN
TÌNH.
Đông tận
tuyết tan cây cỏ xanh,
Hoa rừng
rực rỡ bỏ sao đành.
Ngao du non
nước tìm thi tứ,
Dạo ngắm
gió mây hưởng tuổi nhàn.
Sức lực đâu
còn bàn thế sự,
Tuổi đời
nào đủ tính thời gian.
Thôi thì
khép cửa lo tu tập,
Trả nợ ân
tình một kiếp mang.
Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc.
Mar.15/2019.
HỢP HỌA:
TỰ
NHỦ...
Nhủ lòng chớ vội trách trời
xanh
Mệnh số vô duyên ...thế
cũng đành!
Thiên hạ chen chân vòng tục
lụy
Thân mình thủ phận chốn ba
gian
Vào chùa, lắm kẻ che tâm
ác
Leo núi, mình ta hưởng cảnh
nhàn
Sướng, khổ...đời người rồi
sẽ tới
Thôi đừng than thở
...nghiệp thêm mang!
Thy Lệ
Trang
CŨNG
HỌA:
CHO
QUA
Đâu phải mầu trời cứ mãi
xanh
Đôi khi xám xịt cũng cam
đành
Quanh năm bươn trải thân
nào rỗi?
Suốt tháng lo toan trí chả
nhàn
Cung Quảng,Bồng lai xa cõi
thế
Thiên đường,Tiên cảnh khác
trần gian
An tâm dưỡng tính, chăm tu
tỉnh
Oán trách trời chi,nghiệp
nặng mang
Thanh
Hoà
ĐỒNG HỌA:
NẮNG ĐẸP CALI
Cali nắng đẹp thấy trời
xanh
Mấy cụ già nua quá cũng
đành
Con cháu không ai nâng đỡ
nhẹ
Cao niên chẳng kẻ dắt chơi
nhàn
Tiệc tùng đưa đón ăn no
bụng
Hội họp rước mời đãi chật
gian
Tự trách buồn phiền luôn
giận lẫy
Than thân tủi phận cứ hoang
mang...(!)
Mai Xuân Thanh
CÙNG HỌA:
HỎI
TRỜI
Gác chân chữ ngũ ngó trời
xanh
Trách phận than thân chẳng
thấy nhàn
Mỏi gối nhưng còn vai gánh
chịu
Chồn chân vẫn phải cổ đeo
mang
Hoá công nghĩ chuyện trêu
người thẳng
Nguyệt lão bày trò ghẹo kẻ
gian
Rất muốn bắt thang lên thử
hỏi
“Giận ta ta chịu cũng cam
đành”!
Songquang
TIẾP
HỌA:
TRÁCH ÔNG XANH
Chúng ta nương náu dưới Ông
Xanh
Phận đã bài an một chữ
“đành”.
Theo thiện hành khiêm dù gặp
khó
Làm cần ăn kiệm mới mong
nhàn.
Trăm năm gìn giữ không lơi
lỏng
Mọi chốn tung hoành chẳng dối
gian.
Gặp rủi trách trời cho đỡ
bực
Lão già dễ tính, tội không mang
.
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
SẦU
MANG
Bầu trời
đâu phải cứ màu xanh
Dẫu nắng
hay mưa dạ cũng đành
Xuân hạ
thân già vui ấm áp
Thu đông
tuổi cụ hưởng an nhàn
Quên đi thế
sự lòng thanh thản
Vương vấn
chuyện đời kẻ dối gian
Tuổi hạc
một mai về cát bụi
Tâm tư chớ
để nặng sầu mang !
THIÊN
HẬU
CŨNG
HỌA:
SỐ
KIẾP
Ai mà hỏi
tội được Ông Xanh
Số kiếp
gian nan cũng phải đành
Tiêu muối
hai màu hoài lận đận
Tuế niên
"thất thập" chửa an nhàn
Sinh thời
vất vả không ngơi nghỉ
Cõi tạm
nhiêu khê lắm dối gian
Mùa cứ xoay
vần trong cuộc sống
Tới lui,
lui tới, đến sầu mang
PHƯỢNG HỒNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com