MỘT CÕI
BUỒN...
(Thủ nhất
tự)
Mênh mông một dãy cánh đồng
xa
Man mác lòng riêng nỗi nhớ
nhà
Mờ mịt đường trăng... buồn kiếp
nhạn
Mơ hồ giấc điệp...xót đời hoa
Mưa giăng trước ngõ hồn tê
tái
Mây phủ đầu non lệ nhạt nhòa
Mãn kiếp có chăng ngày trở
lại?
Muôn trùng cách trở ngậm ngùi ta
!
Thy Lệ
Trang
BÀI
HỌA:
THƯƠNG NGƯỜI EM
GÁI…
(Thủ nhất
tự)
Thăm thẳm nghìn trùng kẻ
nẻo xa
Thương thương em gái chốn
quê nhà
Tuổi xuân số phận dầm sương gió
Tố lốc dòng đời dạt cánh hoa
Thế yếu cam đành, vai cổ
chịu
Thân côi lủi thủi, lệ châu
nhòa
Thư về thăm hỏi, hồn xao
xuyến
Từng chữ,từng lời đắng dạ
ta…
CAO BỒI
GIÀ
24-03-2019
ĐỒNG
HỌA:
TRÁI
SẦU
Thổi gió mơ đầy ký ức
xa
Thư tuôn nước mắt nghĩ quê nhà
Thờ ơ nỗi khổ tàn đêm nguyệt
Thấm đậm cơn sầu héo dáng hoa
Thế cũng đìu hiu sa lệ nhạt
Thì như khắc khoải hứng sương nhoà
Thu vàng lá đổ buồn lay lắt
Thả hoạ đôi vần một bóng ta
Thư tuôn nước mắt nghĩ quê nhà
Thờ ơ nỗi khổ tàn đêm nguyệt
Thấm đậm cơn sầu héo dáng hoa
Thế cũng đìu hiu sa lệ nhạt
Thì như khắc khoải hứng sương nhoà
Thu vàng lá đổ buồn lay lắt
Thả hoạ đôi vần một bóng ta
Minh Thuý
CÙNG
HỌA:
TÌNH CON CHỮ
Tha thiết mong người chớ bỏ
ta
Thung dung rước bạn hãy về
nhà
Thẫn thờ nâng bút mà soi
nguyệt
Thanh thản chẻ vần để
thưởng hoa
Thi tứ đôi khi thường trắc
ẩn
Thơ ca lắm lúc cũng phai
nhòa
Thì xin chữ nghĩa đừng ngăn
ngại
Thương cảm tao đàn chẳng
cách xa
Như Thị
TIẾP
HỌA:
NGẬM NGÙI
( Thủ nhất tự
)
Ngậm ngùi nhớ kẻ đã đi
xa
Năm tháng cô đơn mắt lệ
nhòa
Nghe tiếng chim ca trong
khóm trúc
Ngắm đàn bướm lượn giữa
vườn hoa
Ngẩn ngơ tiếc hận: đâu còn
bậu ?
Ngán ngẫm than thầm: chỉ có
ta !
Níu được làm sao điều đã
mất
Niềm vui hạnh phúc ở chung
nhà ?!
Sông
Thu
HỢP
HỌA:
TÌNH
TỰ
(Thủ nhất
tự)
Từ lúc đôi mình đã cách
xa
Thân vì nghịch cảnh phải
rời nhà
Tìm hoài nhật ký bao trang
giấy
Thấy chỉ bóng hình một dáng
hoa
Tâm sự gởi vào khung ảnh
bậu
Tình yêu gói trọn nỗi niềm
ta
Trăng tà tẻ nhạt bên song
cửa
Tưởng cánh thư xanh cũng
xoá nhoà
songquang
CŨNG
HỌA:
LẺ BÓNG
(Thủ nhất
tự)
Bóng lẻ mơ màng dõi chốn
xa
Biên dòng thư kể chuyến
thăm nhà
Bờ tre tinh nghịch vờn
hương bưởi
Bụi cúc yêu kiều trải cánh
hoa
Buông mái chèo xưa tình vẫn
đượm
Biệt đêm trăng khuyết dạ
khôn nhòa
Buồn vương lối mộng ai nào
hiểu?
Biển vắng thưa người chỉ có
ta!
Như
Thu
ĐỒNG
HỌA:
NỖI
BUỒN
Mãi hoài hồi tưởng một thời
xa
Mải miết bôn ba giã biệt
nhà
Mỏi mệt thân đơn khi tắt
nắng
Muộn màng hồn lẻ lúc phai
hoa
Mỹ miều mai sớm trời tươi
thắm
Mờ mịt chiều hôm bóng nhạt
nhoà
Mai mốt dầu cho quay trở
lại
Muôn ngàn hối tiếc vẫn
trong ta.
Thanh
Hoà
CÙNG
HỌA:
CHỜ
Cũng vì cơm áo, muốn đi
xa
Chẳng ngại không ai giữ cửa
nhà
Chăm sóc vườn cây, mong hái
quả
Chắt chiu khóm cúc, đợi ra
hoa
Chưa đem thành tựu, chân
tay rã
Chỉ thấy toi công, mắt lệ
nhoà
Chờ đến bao giờ xem khấm
khá
Cho tan rối rắm, thỏa lòng
ta
Thục
Nguyên
TIẾP
HỌA:
GẶP LẠI CỐ
NHÂN
Mai mốt về thăm bạn cũ xa
Mi thanh da trắng ở quê nhà
Mày tằm khắc khoải trông tin nhạn
Mắt phượng đăm chiêu đợi lẵng hoa
Má phấn không dồi nên tím tái
Môi son chẳng điểm cũng phai nhoà
Muộn màng tủi phận hờn duyên nợ
May gặp cố nhân vẫn nhớ ta...(!)
Mai Xuân Thanh
HỢP
HỌA:
MƠ GIỮA CHIỀU
XA
Mông lung sương khói ngút
ngàn xa
Mỏi cánh chim cô lạc lối
nhà
Một bãi xanh rêu bờ úa
cỏ
Mấy nhành trắng cúc cội tàn
hoa
Mõ chuông hòa vọng xuyên
trời thẳm
Mây gió quyện buông đổ bóng
nhòa
Mộng vẫn chưa thôi đời lữ
thứ
Mơ ngày ngõ hạnh đón mừng
ta.
Lý Đức
Quỳnh
HỢP
HỌA:
NHỚ
QUÊ
Lững thững mây trời lạc nẻo
xa
Lang thang hồn vọng tới quê
nhà
Lúa xinh mơn mởn thời con
gái
Lan đẹp mỹ miều chớm nụ
hoa
Lề thói quê cha tâm vẫn
sáng
Lễ nghi đất mẹ dạ chưa
nhoà
Lòng luôn mang nặng tình
quê cũ
Lo ngại lúc già chắc chỉ
ta.
Trần Văn
Hạng
CŨNG
HỌA:
MUÔN NHỚ
NGÀN THƯƠNG.
Mờ mịt lâu
rồi phải cách xa,
Mơ về cảnh
đẹp chốn quê nhà.
Một dòng
suối bạc, hai bờ cỏ,
Mỗi sớm
nắng hồng vạn sắc hoa.
Mấy chú
bướm vàng bay phấp phới
Mươi bông
súng tím bóng mờ nhòa.
Mái rêu ao
cá dàn thiên lý,
Muôn nhớ
ngàn thương xao xuyến ta.
Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc.
ĐỒNG
HỌA:
CÕI NHỚ BUỒN
Thấp thoáng hồn
nghiêng nhớ dáng xa
Thân thương tà
áo lượn quê nhà
Thẩn thơ gió
thổi lòng se nắng
Tha thướt người
về gót trổ hoa
Thánh thót mưa
rơi chiều phố nghẹn
Thẫn thờ lá đổ
mái sương nhòa
Thu vàng khắc
khoải chờ ai nhỉ
Thả bước u sầu
một bóng ta
Trầm
Vân
CÙNG
HỌA:
TÌNH XA
Vì đâu dang díu mối tình xa
Vớ vẩn lênh đênh, chẳng biết nhà
Vần vũ làn mây, ong hút mật
Vi vu tiếng sáo, bướm vờn hoa
Vội vàng chi lắm mà quên lãng
Vương vấn cho nhiều cũng xoá nhoà
Ve vãn cuộc tình thêm khốn khổ
Vần thơ sầu nhớ, chỉ riêng ta
Người Nay
Vớ vẩn lênh đênh, chẳng biết nhà
Vần vũ làn mây, ong hút mật
Vi vu tiếng sáo, bướm vờn hoa
Vội vàng chi lắm mà quên lãng
Vương vấn cho nhiều cũng xoá nhoà
Ve vãn cuộc tình thêm khốn khổ
Vần thơ sầu nhớ, chỉ riêng ta
Người Nay
TIẾP HỌA:
THẮM
CƠN MƠ
Mỏi mắt trông về dẫu cách xa
Mơn man cánh mộng trổ quê
nhà
Mong manh suối nhạc hòa trăng
nước
Mãi mãi tình đời nở nụ hoa
Một kiếp nồng nàn tình hổng
não
Muôn niên rạng rỡ cảnh không
nhòa
Mơ dòng đất Mẹ luôn tươi
sáng
Mộc mạc vui cười bạn với ta.
Đức Hạnh
HỢP
HỌA:
MỘT CÕI ĐI VỀ
Một
cõi đi về dẫu có xa
Mái tranh meo mốc giống bao
nhà
Mân mê cây bút vài câu luật
Mó máy rau vườn mấy khóm
hoa.
Mến nón , nên nghề , đôi mắt
biếc
Mềm tay , giữ bếp , ánh dương
nhòa.
Muôn màu sự sống , muôn màu
đợi
Mộng mị đời thường níu vía ta
.
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
CHÀNG ƠI CHỚ HỎI…
(Thủ nhất tự)
Canh cánh đêm trường tận cõi xa
Còn chăng trăng dỡn đậu hiên nhà
Chập chờn bóng chiếc càng thương bạn
Chuếnh choáng ly sầu có nhớ ta
Chẳng nguội nôn nao bầu huyết cạn
Chưa nguôi sùi sụt giọt mưa nhòa
Chàng ơi nếu được về bên bậu
Chớ hỏi sao người lại xót hoa !
PHAN TỰ TRÍ
(Thủ nhất tự)
Canh cánh đêm trường tận cõi xa
Còn chăng trăng dỡn đậu hiên nhà
Chập chờn bóng chiếc càng thương bạn
Chuếnh choáng ly sầu có nhớ ta
Chẳng nguội nôn nao bầu huyết cạn
Chưa nguôi sùi sụt giọt mưa nhòa
Chàng ơi nếu được về bên bậu
Chớ hỏi sao người lại xót hoa !
PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG
HỌA:
TÌNH
TAN
Tình đã tan
rồi bậu cách xa
Tâm hồn xao
động nhớ đồi hoa
Thương ai
lẻ bóng phòng cô quạnh
Tiếc kẻ
phiêu du lệ thắm nhòa
Thăm thẳm
trùng dương đi khắp nẻo
Thảnh thơi
vạn lý biết đâu nhà
Trông
trăng ký gởi niềm tâm sự
Thoáng thấy
người về gặp lại ta !
THIÊN
HẬU
CÙNG
HỌA:
GẬM NHẤM NỖI
BUỒN
Nếu ở
phương trời cảm xót xa
Nào đang
thấu rõ cảnh quê nhà
Non xanh
trải dãy dài binh lửa
Nước nhược
theo dòng rũ gấm hoa
Nặng óc
gian tham mầm khốn quẩn
Nuôi đầu lệ
thuộc khí phai nhoà
Nằm co để
hiểu đời tù túng
Ném liệng
ngây khờ giải phóng ta
Mai Thắng –
100326
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com