Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

TẠI SỐ EM ĐEN

TẠI EM TRÔNG… NHẦM XE
Ơn Bác có lời thăm đến em
Em kể ra đây Bác thử xem
Bia hơi vội vã dzô dăm cốc
Rượu ngoại sơ sài bóc mấy tem
Xe mình hoa mắt nhầm xe khách
Kẻ trộm méo mồm ngỡ kẻ quen
May quá vợ em không hắt hủi
Ôm đầu an ủi tháng này đen !

PAK

THÌ RA VẬY

Ra thế không phải do ngắm....em
Cũng mừng tội vạ, vợ không xem !
Thừa cơ “dụ” vợ chi mua xế
Được dịp…. “hú” mình đi bóc tem
Cảnh giác dựng xe nên khóa kỹ
Coi chừng mời trộm lại ăn quen !
Cụng ly với bạn phải lo giữ
Đừng để vợ “nhằn” mãi số đen !!
CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

NHỚ CẢNH QUÊ

Dở giấc nghe gà gáy tẻ te
Cảnh quê, năm cũ chợt quay về
Giàn hoa trước ngõ, hương còn ngát
Khóm trúc sau vườn , ánh vẫn hoe ?
Ngoài bãi bóng cò ,tuồng mắt thấy
Dưới ao tiếng ếch , ngỡ tai nghe
Một thời gian khó sao lòng nhớ
Đâu chỉ thôi mà… một thoáng quê

CAO BỒI GIÀ
29-12-2010

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

NHA TRANG

Chiều rơi chầm chậm biển Nha Trang
Cát trắng phô công bọn Dã – tràng
Sầu Tháp Pôn-ga nương bóng lặng
Thuyền Cầu Xóm- Bóng thả neo tràn
Hòn Chồng trơ trọi trông con nước
Cầu Đá quạnh hiu đợi ánh trăng
Biển vắng ngắm trăng, đên quyến rũ
Chân nghe sóng nước vỗ mơ màng.
CAO BỒI GIÀ
29-12-2010

Tặng em Lương Bảo Trâm , Khánh Hòa

Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

HỎI THĂM BẠN MẤT XE

Giời ơi, thế CHÚ mất xe à
Thằng trộm gan to đến thế ta ?
Cạn chén nhiều chưa,quên để mắt
Ngắm ai lâu thế, chẳng trông “XA” ?
Thôi thì, tậu đỡ “tàu bay” vậy
Chẳng lẽ, chơi hoài “thiết cước” a !
Cha bố thằng nào ăn ở ác
Mong cho cảnh sát sớm “mò” ra !
CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

CUNG CHÚC TÂN XUÂN : CHÀO 2011

Hai ngàn mười một bước kê chân
Thời khắc chuyển giao lặng đếm gần
Nâng chén rượu nồng, nào tống Cựu
Cụng ly bia lạnh, hãy nghinh Tân
An khang tuôn đổ muôn muôn họ
Hạnh phúc dâng đầy vạn vạn dân
Mưa nắng ơn Trời cao thuận phát
Nhân hòa an hưởng phúc Tân Xuân.
CAO BỒI GIÀ
24-12-2010

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

NGHE "HAPPY NEW YEAR"- ABBA

Cuối năm nghe Happy New Year
Lòng lại buồn vui lẫn cả hai
Buồn lắm luyến thương thời dĩ vãng
Vui nhiều mơ ước chuyện tương lai
U buồn lắng đọng, ru hồn cũ
Hoan hỉ trào dâng ,rực sắc mai
Chốn chốn ngân vang, lòng xao xuyến
Nghinh tân, tống cựu đón New Year
CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

ĐÊM ĐÔNG

Chiều đông gió thổi má ai hồng
Xuống phố người chen khoe áo bông
Sắc phố đan màu đèn chớp ngõ
Tiết trời ru điệu tuyết giăng thông
“Một mùa sao sáng” người cầu ước(1)
“Bản Thánh ca buồn “kẻ nhớ mong(2)
Phố lạnh nhìn quanh sao ấm lạ
Môi ai ,sao ngỡ đốm than hồng!
CAO BỒI GIÀ
20-12-2010
(1)(2): Tên 2 bản nhạc Noel

CHIỀU ĐÔNG LỮ THỨ

Chiều tàn hơi lạnh gió đầu đông
Kính lái mờ sương quét nắng hồng
Trên bến người , xe tranh bước vội
Dưới sông gió , nước phảng hơi nồng
Chim trời vụt bóng tìm hang tổ
Mây xám treo mình lấp khoảng không
Trước cảnh trời đông lòng hiu quạnh
Ô kìa, có bạn : ánh trăng non !
CAO BỒI GIÀ
21-11-2010

Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

CHÚC MỪNG GIÁNG SINH

Giáng Sinh huyền diệu ,đêm an hòa
Lời chúc yêu thương vạn vạn nhà
Phiền muộn lo toan không chất chứa
Niềm vui, hạnh phúc đổ chan hòa
Ước mơ thăng tiến theo sao sáng
Hy vọng đẹp tươi tựa tuyết hoa
Đêm Thánh vô cùng chung nguyện ước
ấm nồng hạnh phúc khắp quê nhà
CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

GỬI ANH NG. HUY VỤ

Tôi vận chẳng sai , anh khoái thơ
Nhưng lòng sợ tiếng, tiếng chê khờ
Bạc tiền đổi túi còn lo tỉnh
Chữ nghĩa trao nhau chẳng phải mơ
Đối đáp thanh tao cao chữ sĩ
Khen chê thực dụng mẹo trò trơ
Có vui mời ghé vườn thơ tớ
Gặp gã Cao Bồi khó ngó lơ.
CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

BỊ...QUAY LẠI TUỔI THƠ

Ăn phở sợ gan nhiễm phoọc môn
Món ghiền mà nay vợ cấm luôn
Lâu lâu ghiền quá ăn phở gói
Cố nuốt vài sêu, lại thấy buồn

Bánh mì chả quế sợ hàn the
Đe dọa ung thư nát cả mề
Bún mọc, bánh xèo không chắc thoát
Dẫu Thèm phải nhịn, thấy buồn ghê

Bún riêu thơm nức vị quê nhà
Màu nhuộm áo quần thẳng cánh pha
tiểu tiện kinh hoàng ra đỏ chóe
Thôi từ chẳng dám , kẻo ra ma

Rau cỏ không ăn chẳng nhuận trường
Ăn vào lại sợ viếng nhà thương
Không dưng tự biến thành sâu bọ
Để thuốc rầy kia nó sát thương

Con cá thật tươi rõ phát thèm
Lại ngờ phân bón họ xoa thêm
Con người đây chứ đâu phải đất
Bón thúc U-rê ,mạng nhập nhèm

Củ hành cũng trộn chất EM PÊ (MP)
Thạch tín còn thua lực ép phê
Một chút hành thơm,thôi bỏ hết
Nhạt mồm, nhạt miệng thấy buồn ghê.

Đánh thót giật mình vợ ghé tai
Gạo kia cũng chẳng thoát vần tai
Hương thơm hóa chất người ta ướp
Cơm nuốt, liệu còn sống đến mai.

Buồn quá nhưng nghe má nó thôi
Ăn chung với trẻ vẫn nằm nôi
Sáng chơi ly sữa, trưa chén bột
Tối lại măm măm … giống thế thôi!
CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010

GỬI BÁC TÀI XE BUS

Xa tít đà nghe vẳng tiếng còi
Lại gần chẳng khác xác ông voi
Chớ giành quyền chạy đưa chèn mõm
Đừng cố lấn lề đánh lắc đuôi
Thúc khách, chạy đua mong cố bỏ
Tắt đường ,bỏ trạm cũng xin thôi
Ân cần chăm khách khi lên xuống
Đâu phải oán than bus , hở trời!
CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

ĐÊM BUỒN

Đêm buồn chẳng dỗ nổi nguồn cơn
Gió giật vườn sau ,tiếng lá vờn
Đứt đoạn thê lương ,anh chó hú
Dai hoi lanh lảnh ,ả mèo hờn
Lặng nghe bốn hướng,lòng đau buốt
Nằm đếm năm canh, trí quẩn hơn
Vuốt dạ xoa lòng ,tay dỗ mắt
Đêm trường, buồn mẹ đẻ sầu con !
CAO BỒI GIÀ
12-12-2010

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

AF CUP 2010 : KẾT THÚC VÒNG BẢNG

Đấu trường vòng bảng, thế là xong
Kết quả ai ngờ “nóng thế không ?
Ba bận giữ ngôi, dao cứa ruột
Tam kỳ đoạt cúp ,lệ lưng tròng
Viên Chăn ngáng cẳng gây dư chấn
Ma Ní cựa mình tạo bão giông
Đẳng cấp xem chừng giờ tiệm cận
Hay là chỉ chút …rối bòng bong ?
CAO BỒI GIÀ
10-12-2010

DỖ SẦU

Buồn ngủ chẳng gặp chiếu manh
Sầu không ai dỗ- tự đành vần thơ
Đời đâu chiều mãi mà chờ
Vui chưa kịp nếm đã sờ nỗi đau
Chênh vênh tự vuốt nỗi đau
Thôi lòng tự điểm thay màu hồn mơ !
CAO BỒI GIÀ

TẶNG BÁC TÀI XE TẢI

Bao nhiêu áp lực dồn
Mệt mỏi nặng nguồn cơn
Xe tải luôn gồng tội
Người đời cũng chẳng tôn
Duyên nghề đâu dễ bỏ
Nợ nghiệp phải mang ơn
Cố luyện cho lòng nhẫn
Xây hình ảnh đẹp hơn.
CAO BỒI GIÀ
17-08-2010

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

AF CUP: KỊCH TÍNH VIỆT

Chín mươi sáu phút , giữ niềm tin
Kịch tính buồn vui lúc nổi chìm
Ghi được điểm vàng : Bừng náo nức
Nhận ngay thẻ đỏ: Chất im lìm
Bóng qua sân khách mong vào lưới
Banh lượn lưới nhà lại đứng tim
Thời khắc còi vang, ong vỡ tổ
Mới tin mình vẫn…vẫn đương kim !
CAO BỒI GIÀ
08-12-2010

AF CUP 2010 : VIỆT NAM-SINGAPORE : 1-0

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

LUẬT ĐỜI

Lếu láo dăm câu cái sự đời
Đời sinh lắm sự rõ lôi thôi
Độc mình ,độc bóng, buồn khô mất
Có cặp có kè, mệt chết thôi
Túi rỗng xác xơ, người lẩn tránh
Tiền đầy rủng rỉnh, kẻ săm soi
Biết như thế nào, cho đời khỏe
Luật đã thế rồi, thôi cứ… tươi!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

BÁNH CUỐN

Tấm bánh dẻo mềm, tráng mỏng tang
Hương thơm bột gạo thoảng mơ màng
Mỡ hành ,bánh nóng tròn thân áo
Mộc nhĩ ,thịt băm đủ vị nhân
Chả lụa đâm tiêu cay hắc vị
Bánh tôm sên đậu nóng dòn tan
Mắm hương cà cuống kèm rau ,giá
Gói trọn lòng em, thỏa bụng chàng.
CAO BỒI GIÀ
07-12-2010

SAY 02

Buồn chi mà cứ tít cung mây
Bạn, tớ cùng nhau cạn chén này
Tình cũ, bạn xưa vui cứ uống
Đời quay, phận nghiệt buồn nên say
Lúc say lòng mãi chê đời lạt
Khi tỉnh hồn sao ngấm nỗi cay
Rượu uống, người say, sao rượu tỉnh
Tình tang uống mãi … sầu vơi bay ? ?
CAO BỒI GIÀ 
22/10/2001

CÓ PHẢI CHĂNG?

CÓ PHẢI CHĂNG

Bác tài xe tải tính hung hăng
Tự hỏi rằng ta có thế chăng?
Bản thiện sinh ra mình vốn có
Chỉnh mình chắc hẳn hết người phang

Bác tài xe tải chạy hung hăng
Thực tế trên đường ta thế chăng?
Cho dẫu khó mình khi mất trớn
Chân ga không để tiếng đời mang.

Bác tài xe tải tiếng ga lăng
Đâu chịu “hung hăng” tiếng cuốn phăng
Hình ảnh anh em mình méo mó
Làm sao đẹp mắt với bao nàng

Bác tài xe tải vốn siêng năng
Nợ tiếng hung hăng thật phũ phàng
Thôi xét mình ta, do có khói
Lửa ơi, rèn nghĩa khí lưu danh.

CAO BỒI GIÀ
03-08-2010

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

TRĂNG QUÊ

Vườn sau, trăng tắm bóng tre
Gió vờn xào xạc để nghe lá đùa
Bên hè bóng võng đu đưa
Mẹ ru con ngủ tiếng thừa, tiếng vơi
Trăng cười vớI giậu mồng tơi
Nét trăng quyến rũ buông lơi trên dàn
Bờ ao ếch nhái kéo đàn
Í a í ộp mơ màng cùng trăng
CAO BỒI GIÀ

CAO HƠN CHỮ TÀI

Nghề của ta mang một chữ tài
Nhưng luôn tiềm ẩn một vần tai
Chủ quan một thoáng ,nguy khôn xiết
Cẩn trọng muôn nơi, phước độ hoài
Bạn Hữu tương thân rèn nghĩa khí
Đường Xa tích cực trổ tâm tài
Ngày đêm khắp chốn xe lăn bánh
Cố vượt tầm cao một chữ tài.

CAO BỒI GIÀ

BUỒN TÀN NIÊN

Giở tờ lịch cuối ,tháng mười hai
Buồn bã lòng buông tiếng thở dài
Tuổi tác thầm cao đâu hỏi chủ
Thì giờ lặng bước có chờ ai
Bấm tay làm mãi…dăm điều tốt
Nhủ bụng lỡ hoài lắm lỗi sai
Quay lại thời gian ,mơ ước hão
Lòng buồn, chép miệng đón ngày mai !
CAO BỒI GIÀ
05-12-2010

Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010

GỬI ĐỘI TUYỂN VIỆT NAM

Khởi đầu tuyệt lắm các chàng trai
Thừa thắng xông lên trổ hết tài
Mười một tim hồng, lòng kết khối
Hai hai chân lụa, bóng đan cài
Con Hồng tỏ chí luôn tôn khách
Cháu Lạc vươn mình chẳng kém ai
Nhiệt huyết trào dâng , ta vượt thác
Danh xưng vô địch quyết mang hoài .
CAO BỒI GIÀ
02-12-2010

Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

AF CUP 2010 : TUYỆT VỜI VIỆT NAM

Bao nỗi lo âu đã biến vèo
Việt Nam Thoát khỏi vận hung đeo
Bảy bàn thắng đẹp muôn tim thỏa
Một trận cầu hay triệu tiếng reo
Núi lớn ,tự tin chung sức vượt
Đỉnh cao ,quyết chí vững tâm trèo
Đầu xuôi chắc chắn đuôi qua đẹp
Lần nữa Cúp Vàng lại cất cao !
CAO BỒI GIÀ
02-12-2010

AF CUP 2010: VIÊT NAM – MIANMA : 7-1

AF CUP 2010: PHI GHÌ CHÂN SINGAPORE

Thêm anh “châu chấu “ có tên Phi
Lại đá xe nghiêng thật diệu kỳ
Mặc cảm chôn sâu quên chữ bại
Hiên ngang trả miếng giật quyền đi
Ép sân toàn cục mà công cốc
Chia điểm cuối giờ thật tiếc chi!
Sư tử ngậm ngùi cay “châu chấu”
Khó khăn phía trước… khó khăn gì ?
CAO BỒI GIÀ
02-12-2010

AF CUP 2010: SINGAPORE – PHILIPPINES : 1-1

AF CUP 2010 LÀO CÀO THÁI TÁI TÊ

Trăm phần tưởng Thái nuốt anh Lào
Thú vị xe kia suýt đổ chao
Điểm trước Viên Chăn vờn thấy sướng
Phút cùng Băng Cốc thở nghe phào
Biết mình ,gã Tượng mài nanh sắc
Khinh địch ,tháp Chùa trả giá cao
Đầu giải xem chừng đà hấp dẫn
Cúp vàng liệu sẽ thuộc ai nào ?
CAO BỒI GIÀ
2-12-2010

AF CUP 2010 : THÁI – LÀO : 2-2

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

NHẮN GÃ CAO BỒI

NHẮN GÃ CAO BỒI


Quanh năm lão chỉ khoái nằm nhà
Bò bê bỏ đói, xương bọc da
Rượu bia bạn gọi, nhăn như quỷ
Thơ phú em mời, phởn tựa ma
Thương bạn mất nhà vì cả ngố
Giận người vơ của bởi ranh ma
Đã lâu không gặp, anh già nhỉ

Đằng ấy lại mình có bao xa!
V-nguyenanh





TRẢ LỜI BAC NG. ANH

Ới bác mấy hôm toáng cả nhà
Im hơi chẳng thấy Đại huynh ra
Vịt le bay cả theo làn khói
Chó má sủa vang trợ bóng ma
Đừng phí đàn cầm gẩy nhĩ quỷ
Cần chi bảo kiếm dẹp hồn ma
Về đây sảng khoái thơ dăm tứ
Lặng tiếng lâu ngày đâm thấy xa !!
CAO BỒI GIÀ

HÁT VỚI DÒNG SÔNG

Nghe Mỹ Tâm hát : “Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề hối tiếc…” , mà giật mình…:

HÁT VỚI DÒNG SÔNG

Nhí nhảnh bên người, bóng tóc nâu
Giữa đời chẳng vướng chút chi sầu
Mắt to ươn ướt, tô tô đỏ
Tóc rối loăn xoăn ,bạc bạc màu
Có đến thì đây, nào đợi chứ
Mà đi xin cứ, tiếc chi đâu !
Dòng sông lãng đãng, đời em thế
Vui lắm môi trầm với tóc nâu !!!
CAO BỒI GIÀ
2002

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

MÔNG LUNG

Dài thay một kiếp phù du
Ngắn thay cái kiếp làm người trần gian
Bể tình sao ngập tiếng than
Bạc tiền quanh quẩn kẻ sang, người giàu ?
Đầu bù tóc rối chửa rầu
Thân nhàn,vô sự lại sầu thiên thu
Cái ve muôn kiếp vẫn ru
Ru cho cái kiến lúc bu kiếm mồi
Mông lung nghĩ cái sự đời
Vớ va vớ vẩn lại cười mình ta !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

VỌNG NGUYỆT

Tự ngắm dung nhan dưới mặt hồ
Nguyệt làm vỡ mộng khách yêu thơ
Nước ghen với Nguyệt lăn khua sóng
Liễu giận luôn Trăng rủ bóng mờ
Ánh bạc lung linh sầu bến lặng
Mộng vàng vung vãi tiếc lòng mơ
Ngàn năm biết Nguyệt chỉ mười sáu
Mặc khách tao nhân hãy vững chờ
CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

TRỜI CHO-ĐỜI LÀM

Trời sinh đôi hốc mắt
Để chứa cả biển sầu
Khi ràn rụa nước mắt
Biển cạn hay thêm sâu ?

Trời cho đôi vai nhỏ
Để gánh khối nợ đời
Nợ đời đầy tân khổ
So vai, có chia đôi ?

Trời sinh đôi chân ngắn
Sải hết chặng trần gian
Gian nan ngàn con chắn
Chọn đường, tội đôi chân ?

Trời cho con tim đỏ
Đập nuôi nhịp đớn đau
Đời đâm cho máu đổ
Nên nhồi chậm hay mau ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

NƯỚC RÚT

Thấm thoắt một năm lại sắp qua
Tháng còn, ngày lẻ,chạy như đua
Miệt mài sức lắm SAO THUA NHỈ
Toan tính lo nhiều ĐÃ THẮNG CHƯA?
Nước rút bộn bề, co cẳng chạy
Đường cùng chất chứa, khoát tay thua
Nghĩ đời chẳng biết đâu dài ngắn
Biết đến bao giờ mới hết đua !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

CÁCH TRỞ

Cách trở đôi đàng lẽ ngóng trông
Cứ đâu Ngọc Nữ với Tiên Đồng
Đường xa nuôi lớn lòng khao khát
Bóng chiếc nén cầm nỗi nhớ mong
Tri kỷ bặt tin. đêm bỏ giấc
Tri âm vắng tiếng tối xoa lòng
Mười mong chín nhớ sao còn ngại
Mãi ngại dài hơn giấc thức chong

CAO BỒI GIÀ
2003

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

NHỚ HÀN MẶC TỬ

Nhân Ngày giỗ ( 11-11-1940 ) lần 70 của Thi Sĩ Hàn Mặc Tử :
NHỚ HÀN MẶC TỬ

Nhớ mãi thơ người rao bán trăng
Tiếng lòng u uẩn xáo cung Hằng
Ngọc xanh vườn cũ đâu thôn Vỹ
Rực trắng áo ai phải bóng nàng
Thân xác đớn đau oằn tiếng nấc
Linh hồn ớn lạnh tấu câu vâng
Thuyền trăng đậu bến người năm cũ
Bạc mệnh, tài hoa , tuyệt thế nhân!

CAO BỒI GIÀ
12-11-2010

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

BÀNG HOÀNG

Nhân vụ hỏa hoạn chung cư cao tầng ở Trung Quốc lại nhớ vụ cháy ITC ở Saigon năm 2002 .Thật bang hoàng :

BÀNG HOÀNG

Tai nghe mắt thấy quá kinh hoàng
Thảm họa một chiều đổ tóc tang
Lửa đỏ hung tàn huơ lưỡi ác
Khói đen mù mịt cuộn không gian
Nhìn người hoảng loạn lòng ai thắt
Thấy xác biến hình mắt lệ loang
Cầu khẩn tai ương đừng đổ xuống
Người người xin được sống bình an !

CAO BỒI GIÀ
2002

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

TÓC DÀI

Còn đó hay chăng suối tóc dài
ánh trăng ghen sánh đổ nghiêng vai
Ngát thơm hương lý, vương vai áo
Nhung mượt sợi tơ ,ấp mắt nai
Nắng chiếu giãi tình, mây nợ khách
Gió bay kết rối, sợi duyên ai
Như mây, như suối ,say lòng nhớ
Sợi nhớ, sợi thương, mãi dáng ai !

CAO BỒI GIÀ
2003

TRỘM CŨ LẠI VIẾNG NHÀ

Tên trộm năm xưa lại viếng nhà
Hôm nay gặp tớ miệng van la
Vì em cạn túi, nên liều lĩnh
Xin bác rộng lòng,hẫy thứ tha
Lỡ bước ăn sương nhằm nhà khó
Cùng đường bán sớ chẳng ai mua
Thôi thì cám cảnh tha cho hắn
Lại phải mở lòng, móc túi ra !
CAO BỒI GIÀ

Xin đọc lại bài cũ :


TRỘM VIẾNG NHÀ


Rạng sáng đêm qua trộm viếng nhà
Tớ nằm thấy nó chẳng thèm la
Ti vi “cổ đại” , mời anh lấy
Máy tính “siêu rùa”,biếu cụ tha
Xe đạp tuột sên, ma mới dắt
A lô sứt sẹo, quỉ buồn mua
Thản nhiên tiếp tục nồng say giấc
Chả phải hò la…hắn cũng ra !
Cao BỒI Già

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

KHẮC KHOẢI

Đêm dài khắc khoải nguồn cơn
Lại lo nặng nghĩa,dày ơn với đời
Mấy đâu mà trách kiếp người
Lòng còn chưa tỏ, nợ đời sao trang
CAO BỒI GIÀ

TÌNH GIÀ

Chẳng hề câu nệ mối tình già
Như đỉa dai kia há dễ xa
Nước mắt hờn ghen ,còn trọn lẽ
Giọng cười hạnh phúc,vẫn vang xa
Nào thua dáng lão, râu ngà bạc
Chẳng kém duyên em, tóc muối pha
Ai bảo tình ta, già chẳng thắm
Gừng già càng quý, huống tình già !
CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010

BUỒN TÀN THU

Phất phơ hôm sớm gió đầu đông
Chút lá rừng thu cố ráng hồng
Khói tỏa đầu non nhòe ngọn nắng
Sương sa cuối bến ảo bờ sông
Hồn thu lưu luyến mầu phôi nhạt
Xác lá xạc xào tiếng bước đong
Ngơ ngẩn tàn thu , chiều trở lạnh
Chim ngàn vút cánh, tiếng se lòng.
CAO BỒI GIÀ
15-11-2010

NHƯ ĐÓA LỤC BÌNH

Như Lục bình vừa đi vừa nở
Vững vô lăng ta trổ tâm tài
Thể hiện nét đẹp bác tài
Đường Xa Bạn Hữu ai ai cũng nhường
Lục bình trôi ai thương ai nhớ
Ta rong ruổi vợ nhớ con mong
Nhuốm buồn tim tím màu bông
Hy sinh nhẫn nhịn một lòng thương nhau
Lục bình an ,ta cầu ta ước
Cả nhà ta luôn được bình an
Khách, Xe, hàng hoá an toàn
Bình an cho cả người đang trên đường.

CAO BỒI GIÀ
15-05-2010

BÁNH BÈO

Mới nhìn đã thấy bụng sôi reo
Trăng trắng , tròn thơm ,đĩa bánh bèo
Quết chút đậu xanh bùi vị nhỉ
Rắc thìa tôm bột đẫm hương theo
Chả bì phủ mặt, dài sắp lớp
Bánh ít quanh rìag, bé tẻo teo
Mắm ngọt, nước dừa chan xấp xấp
Mời em xơi nhé, tự nhiên nào!
CAO BỒI GIÀ
(21/3/2002

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Autumn Leaves













Biểu tượng đẹp nhất của mùa Thu là sự thay đổi sắc màu của lá cây. Bốn màu chính nổi bật
trong mùa Thu : Vàng- Đỏ -Xanh (green) của lá -và màu Xanh Dương (blue) của bầu trời
Xin gởi tới qúy anh chị một chút quyến rủ tuyệt vời của lòai cây Đỏ-Vàng Boston Ivy,Vàng
cây Vả màu Xanh (blue) bầu trời và Pitachoegiống Trung QuốcTrung Quốc
( hình bảng hiệu nhà trường)

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

THI ẨM

Dăm chén men nồng hứng tác thơ
Văn nhân đâu ngại dệt duyên tơ
Bạn ngâm khởi xướng hình chim lạc
Mình hoạ theo sau bước ngựa ô
Ngoài giậu gật gù đầu mấy chú
Bên hè khúc khích tiếng dăm cô
No say thương cảm người lữ khách
Sao mãi độc hành, thế lỡ cơ ?
CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

BÓNG ĐÁ : ARGENTINA - MEXICO (W.CUP 2010)

Hai anh Châu Mỹ đá đều hay
Phần thắng cho anh kết thúc tài
“Ớt Chỉ” đưa cay mời khai vị
“Tango” bắt nhịp vũ cuồng say
Ba đường bóng lượn xong hồi kết
Một trái banh buồn chẳng đổi thay
Kẻ ngậm nỗi buồn nhường hạnh phúc
Người dang cánh rộng tiếp đường bay.

CAO BỒI GIÀ
28-06-2010

Argentina – Mexico: 3-1

Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

NGẪM ĐỜI

Long đong số kiếp cũng làm người
Ănngủ, chơi, làm chết đành xuôi
Danh vọng, bạc tiền, say chất chứa
Uy quyền, lợi lộc, chấp lôi thôi
Tình xưa, nghĩa cũ dầu phai nhạt
Ân nặng, nợ dầy phải trả trôi
Tay trắng, đầu đen đành số phận
Hay lòng ham hố vẽ ra thôi?
          CAO BỒI GIÀ
            2001 

    

CÒN LẠI CHÚT HƯƠNG

Lệ đời như nắng như mưa
Tháng năm đã chẳng chậm đưa nữa rồi
Gió xa mãi tận góc trời
Thanh âm cũng vọng đôi lời xa xôi
Dòng đời càng ngắn càng trôi
Duyên xưa xót lại trên môi bạc màu
Chuyện xưa nay dẫu đã nhàu
Chút hương còn lại vương màu,…. đừng phai !!!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

CHÚC MỪNG NHÀ GIÁO

CHÚC THẦY GIÁO
Nhân ngày Nhà Giáo chúc mừng thầy
Bền bỉ trồng nhân, chẳng…tháo giầy !
Mở trí đàn em rộng hướng tiến
Hướng tâm lũ trẻ thẳng đường bay
Nước nhà thăng tiến ơn người nắn
Rường cột vững bền nhớ kẻ xây
Mong chúc cho thầy luôn hạnh phúc
Lương sư trọn đạo mãi hăng say !!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

CHẢ DÁM MƠ

Ngày phải đi cày tối mới thôi
Thơ như làn nước rửa lòng trôi
Nhạt phèo đôi chữ sao mà ngấy
Vụng dại dăm câu mãi chửa rồi
Giấc mộng quẩn quanh đầy huyễn thực
Chuyện đời rối rắm vẫn nguyên khôi
Chẳng ham rảnh rỗi, đời meo mốc
Chả dám mộng mơ…lớn quá…ôi !

CAO BỒI GIÀ
2002

Thứ Tư, 3 tháng 11, 2010

QUỲNH HOA

Say ngất lòng ta một đóa Quỳnh
Thua gì em gái thì đương xinh
Ngàn hương chịu nhạt mùi, ghen vị
Trăm sắc phải thua ý,thẹn tình
Thắm thiết vương tình thâu đêm tối
Đoan trang nhẹm ý giữa bình minh
Mỹ nhân dễ hẹn đâu mà ước
Quân tử yêu hoa phải rập rình
CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

VỤNG

Buồn vương như giấc ngủ trưa
Sầu đâu ai nhuộm như mưa xám trời
Cầm lòng tiếc dấu chân người
Lấy chi để kéo lại thời vụng non

CAO BỒI GIÀ

CẢM ƠN BẠN

HỎI THĂM BẠN

Bạn hữu lâu rồi nỗi cách xa
Phố phường thiên hạ vẫn năng qua
Chỉ hiềm cảnh cũ phai bóng bạn
Lại nỗi người xưa vắng lối hoa
Chữ vẫn trào tuôn nơi đất lạ
Tình còn chan chứa tận miền xa
Biết bác qua rồi cơn vận hạn
Thấy nhẹ trong tâm, thở k... hà
PAK
Bài Họa:






CẢM ƠN PAK
Biết chú năm rồi mãi chốn xa
Nam du , lặn lội hỏi thăm Qua
Gặp ngay lúc quẫn, hiềm thân bệnh
Đành lỡ vận may, nỗi mắt hoa
Giờ cố líu lo chồn chốn vắng
Đây còn ngong ngóng nối nơi xa
Oai hùng chẳng được như xưa nữa
Gặp bạn vẫn vui chép miệng… khà !!!
CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

CÓ AI ĐI CÙNG

Cả vạn người quanh, đâu chỉ mình
Tự lòng độc bóng bước phiêu linh
Trời ban hạnh phúc bao là đủ
Mơ mãi hương hoa bóng ghép hình ?

Đời mấy đường quan chẳng gập ghềnh]
Anh hùng mới lắm nỗi chênh vênh
Vinh quang được mấy,...ai được mấy
Vui chuyện bây giờ, đón bấp bênh..

Hoa hồng khoe thắm ngọn cành gai
Nhung lụa trơn tru hỏi mấy ai
Hãy giang rộng cánh mà bay tới
Ôm cả trời mơ,...đâu trắng tay!!

Trăm tuổi giật mình mấy mấy dài
May là phía trước có ngày mai
Ngoảnh nhìn suy ngẫm xem...đường cũ
Chẳng tiếc chi lòng lại thoát thai !!
CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

THĂM CÔ HÀNG PHỞ

Lâu lâu ghé quán Phở cô em
Nghi ngút hương đưa đã thấy thèm
Miếng nạm mềm tơi ,tài sắt mỏng
Nước dùng thơm ngọt,khéo tay nêm
Đũa tô sạch sẽ đà ngon mắt
Sợi bánh dẻo thơm lại rất mềm
Ngon miệng no lòng thỏa nhất khoái
Vị hương, cố giữ nhé cô em !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010

HẨM HIU

Mấy mươi năm lẻ có là bao
Tính thử chuyện chi có nghĩa nào ?
Hỗn độn buồn vui, nhăng nhít cả
Chất chồng được mất, chán chường sao!
Hay người hạnh cả,phận nên tốt
Còn tớ đức hèn, số chẳng cao ?
Chẳng biết bao giờ thanh thản nhỉ
Đời mình chán mãi thế này sao ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

QUÁN VƯỜN TRE

Đổ vòng con dốc, quán Vườn tre
Líu chíu vui tai tiếng chích chòe
Thanh mắt, dịu dàng ôm bóng mát
Vợi lòng thanh thản giữa ngày hè
Môi hồng, cười nhoẻn mời ta đến
Mắt biếc, đưa duyên tiễn khách về
Mát giọng hương trà, lòng nhớ mãi
Nhớ trà hay lại nhớ…Vườn tre ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

SOI GƯƠNG 2

Khéo hỏi người ơi có sợ già
Thời gian rón rén cứ như ma
Đời không còn đẹp như ngày ấy
Sức chẳng được dai tựa lúc xưa
Cô bé bên nhà cười gọi… bác
Chú chàng đầu xóm ướm kêu …ba
Soi gương cũng thấy …mình già thật
Chóng quá ngày nào tớ mới.. ..oa !!!

CAO BỒI GIÀ

ĐÊM ÁC MỘNG CỦA KIM CHI

Đội quân xanh trắng vũ Tango
Hàn Quốc quyết tâm chẳng hạ cờ
Lả lướt, những đôi chân liễu, lụa
Điệu đàng, từng đường bóng hoa, thơ
Cuồng mê “Tăng-Vũ” đầy hưng phấn
Ác mộng, “Kim-Chi” thật sững sờ
Sân cỏ đêm nay sao lấp lánh
Ngàn cao, tinh tú tạm lu mờ.

CAO BỒI GIÀ
18-06-2010


Argentina – Hàn Quốc : 4-1

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

ĐIỂM THU

Long lanh lay động trên cành
Giọt sương tuyệt tác Trời dành: Ngọc Thu
Nắng vàng xua nỗi âm u
Sưởi hồn trăng lặn khách du đa tình
Lung linh suối tóc ai xinh
Ngợp lòng những tưởng bên mình, Ánh Thu
Xa xôi xa mãi xa mù
Ngưu Lang, Chức Nữ đôi đầu nhớ nhau
Trông ngày Thượng giới ban cầu
Dẫu rằng mỏng mảnh sắc mầu : Kiều Thu
Kìa Trăng vằng vặc đêm thu
Độc thân ôm gối mà ru cơn sầu
Tưởng mình ngồi bến Vân Lâu
Ai người hiểu nỗi tương sầu : Dạ Thu
Thu đi, hạ sốt vàng thu
Lắng trong tâm tưởng tiếng thu xạc xào
Vàng khô khua lá nơi nao
Lòng kia nay biết ai sầu, Hoài Thu
Nửa vầng trăng khuyết đêm thu
Hờn ghen ngửa mặt như ru nỗi lòng
Năm canh một cõi mênh mông
Chiêm bao tưởng đã thắm nồng: Mộng Thu
Gió vương lãng đãng hồn thu
Ai bên song cửa ngóng thu ngoài thềm
Heo may rón rén gót êm
Dầm dề e thẹn lay rèm : Song Thu
Chợt nghe sớm tiếng chim gù
Rúc ra ríu rít nghe ru lời tình
Chân còn mải miết phiêu linh
Mắt ,tai nghe thấy xiêm hình : Thanh Thu
Còn chưa phai sắc chiều thu
Gió Đông thoáng đã lén phù xa xa
Tay khô cây vội chìa ra
Ngẩn ngơ đoạn biệt ,mắt nhòa : Lệ Thu!
Trời gom, đất giữ dòng thu
Rừng xưa dẫu khép, lá thu về nguồn
Trăm phương ,nghìn hướng đổ dồn
Mây xanh soi gợn một làn: Hồ Thu.




CAO BỒI GIÀ
20-10-2010


,

Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

NỢ ĐỜI

Ai không phải trả nợ đời
Buồn vui đến mấy hết đời cũng xong
Nợ đời em cứ thong dong
Đời như quán trọ luôn đông chốn nằm
Qua đêm đất lại đơm mầm
Thoát vòng cát bụi nợ nần phù sinh
Loanh quanh cái nợ ba sinh
Nghìn năm hun đúc nên hình nhân gian
CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

NHỚ BẠN

Bạn kêu ai đó có quen không ?
Lặng tiếng giả ngây, mãi đắng lòng
Một cõi tàn thu cây rụng lá !
Đâu nơi vàng nắng, nụ tung bông ?
Vườn xưa, người vén ,giờ xanh thắm
Tổ cũ,chim quy, bỗng rộn ràng !
Bạn hữu thân quen còn đấy chứ
Đồng thanh tương ứng thỏa dây lòng.
CAO BỒI GIÀ
2004

LỜI RU

Đêm sâu vẳng tiếng ầu ơ
Ai ru tình cũ trong lời ru con
Lời ru sao khéo ví von
Ngọt lời rủ rỉ tình còn đâu đây
Đêm dài tình lại như vây
àu ơ , đây Trúc đâu Mai bạc tình
Tắt đi nhúm lửa ân tình
ầu ơ ,lỗi hẹn tại mình hay ta !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010

QUA ĐÈO

Giữ vững vô lăng vượt núi đèo
Sương mù phảng phất, áng mây treo
Vách cao sừng sững che tầm dốc
Vực thẳm cheo leo lượn mép đèo
Dõi mắt trông xe gương phản chiếu
Lắng tai định hướng tiếng kèn reo
Chân đèo an định lòng thư thái
Cảm nhớ người thân luôn dõi theo.

CAO BỒI GIÀ
30-04-2010

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

TỰ TU

TỰ TU

Đã mấy năm nay KHOÁT BÓNG mù
Nhốt mình quanh quẩn ở nhà tu
Văn chương tức tắc đành thân mực
Ý tưởng lang thang chấp phận tù
Cô dạ căng tai nghe tiếng hạ
Đơn lòng nhắm mắt thưởng trăng thu
Bạn bè thăm hỏi vờ âm vắng
Câu chấm không than, tớ tự tu.

CAO BỒI GIÀ
04-2010


BÀI HỌA: .


Văn chương hướng thiện có đâu mù
Trên giá để đèn chiếu sáng : tu
Ý tưởng thung dung khôn nắm bắt
Văn Chương phóng khoáng dễ cầm tù
Lời hay rực rỡ như trời hạ
Ý đẹp huy hoàng tựa tiết thu
Ai bảo tri âm không dễ kiếm ?
Thi đàn văn hữu lọ cầu tu .
---------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .

HỌA ĐÁP:
Chẳng muốn than thân trách phận mù
Những toan im tiếng lắng lòng tu
Tiếng thơ khách nọ khơi niềm nhớ

Lời họa ai kia phá nỗi tù
Lòng trí hân hoan, làn nắng ấm
Tâm hồn tĩnh tại , mặt hồ thu
Tri âm, tri kỷ nâng nhịp phách
Tương ứng đồng thanh ngẫm chữ tu.

Cao BỒI GIÀ
12-09-2010

HỌA: CẢM THÁN GIÓ MƯA

CẢM THÁN GIÓ MƯA


Mưa vẫn cứ rơi chẳng kể ngày
Nước sông sôi sục sãn sàng gây
Nhìn đê ngọn lúa buồn nhao nhác
Trông nước lòng người lo quắt quay
Nắng hạn chưa qua còn tác quái
Lũ tràn đã ập chẳng nương tay
Dân tình khốn đốn liền không ngớt
Xin bớt nguồn cơn, gió với mây

Cao bồi già

BÀI HỌA:




Mưa đêm chưa đã lại mưa ngày
Ầm réo sông dâng nước , quá gay
Đồng lúa dập vùi trên nước xoáy
Ruộng vườn tan tác dưới giông quay
Nhớ khi nắng quái đành tuân thủ
Thương lúc mưa cuồng chịu bó tay
Ao ước trời quang mưa tạnh hẳn
Ruộng đồng thoát lũ thiệt là may .

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

-------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .

CHIỀU THU BÊN SÔNG

Chiều thu mây dệt mấy tầng trong
Lá đỏ chơi vơi ngọn gió lồng
Cô lái khua chèo con nước lặng
Cánh cò vẫy lượn chốn thinh không
Hắt hiu sắc nắng nghiêng bờ cỏ
Lãng đãng hồn thu ngả bến sông
Lữ khách chiều thu dừng bến vắng
Câu hò cô lái vấn vương lòng.
CAO BỒI GIÀ
07-10-2010

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

CƯỚP...TÓC

Thôn nữ thướt tha mái tóc dài
Ra đường lo lắng gặp oan tai
Cướp rình đồng vắng chận ngay bước
Kéo xoẹt tóc huyền đến tận tai
Những tưởng lời đơm đâu kể bậy
Nào ngờ chuyện thật chẳng nghe sai
Tây Tàu vơ vét thu gom hết
Phục vụ dung nhan ai hỡi ai !

CAO BỒI GIÀ
18-10-2010

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

BỒNG BỀNH

Giấc mơ xa lắm xa rồi
Hồn sao chưa tỉnh, bồi hồi mãi sao
Ơ hay nước mắt rạt rào
Buồn: không, vui: chẳng mà sao lệ tràn
Ngoài kia con nắng vọt vàng
Bóng chiều đã xuống mơ màng chân mây
Tiếng người gọi với đâu đây
Nhìn quanh chỉ thấy mình đây với mình
Bồng bềnh tìm lối hồi sinh
Cỏ cây chế nhạo với mình hay sao
Ngửa trông trời lác đác sao
Nghìn sao trên ấy, cái nào.... là ta ?


CAO BỒI GIÀ

CÀ PHÊ , VÉ SỐ

Lắc cổ lia chia đến phát cuồng
Còn mồm ngoác rộng mãi rằng không
Bạn bè đàm đạo đành dang dở
Giọt đắng nhâm nhi xót cả lòng
Cờ bạc sao qua trò hóa số
Đỏ đen nào thoát kiểu tay trong
Thương em bán số đành thương vậy
Cái số mình đen, biết chẳng hòng !
Cao bồi già

Thứ Năm, 14 tháng 10, 2010

CHỮ TU

Lắm lúc lắng lòng cũng muốn tu
Nhưng nào đâu dễ nói câu từ
Bạc tiền phú quý quanh vòng nợ
Danh lợi vinh hoa quẩn cũi tù
Cố luyện lòng trong dễ có được
Gắng tu tâm tĩnh khó sao ru !
Đức hèn nên vụng đường tu vậy
Say tỉnh, men cay miệng lại… tu!
CAO BỒI GIÀ
12-09-2010

MƯỜI LĂM , TRĂM NĂM

Trăng già thì cũng mãi mười lăm
Trời bắt tuổi ta cộng mỗi năm
Rắn độc có già da lại lột
Người khôn đến tuổi dẻ càng nhăn
Phải chăng da rắn còn sinh ích
Còn cả đời người chỉ có danh
Danh lợi mấy ai mà bỏ nhỉ
Thôi đành vui vậy, cầu trăm năm !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

VẠN CỔ SẦU

Trách ai gieo cảnh vạn cổ sầu
Mây vờn bóng nguyệt lạc về đâu
Đêm khuya văng vẳng niềm thao thức
Sáng sớm xáo xào chốn bãi dâu
Ngẫm mình hết tuổi Trời ưu ái
Nhắn bạn còn hăng nối nhịp cầu
Ai hay nhớ lại thời son trẻ
Múa bút vung gươm khiển nỗi sầu.

Vannguyen
BÀI HỌA :

Vốn đời vui vẫn ngắn hơn sầu
Quanh quẩn tơ vò ,biết mối đâu?
Đời chẳng yên vui tầy hí cuộc
Đất còn mai một cả nương dâu
Không nơi vui hẹn, đưa lòng ước
Có bạn sầu chung, thỏa dạ cầu
Nhấp chén cùng ta, bạn viễn xứ
Đôi dòng tâm sự cũng vơi sầu

Cao Bồi Già

HỌA TIẾP :

Lác đác trong mê rụng cánh sầu
Nửa viền trăng khuyết lặn về đâu
Rượu say chẳng ngắn sầu thiên cổ
Men đắng thêm dài cuộc biển dâu
Ngọn cỏ si vàng trong giá lạnh
Xác hoa quế lạc dưới chân cầu
Cành tương tư thảo vương mùi tóc
Đêm trắng cơn say sầu vẫn sầu!
Vannguyen

HỌATIẾP :

Tan tác niềm riêng dạ réo sầu
Lưỡi trăng ngửa mặt thấu chi đâu
Men không tát cạn cơn sầu khổ
Rượu chẳng đong đầy cuộc bể dâu
Tìm nhớ mượn hình nơi bóng cũ
Ru sầu vay nhịp chốn kinh cầu
Cành đào xót nụ,sầu xuân khứ
Đếm mãi cơn say CHẲNG HẾT sầu !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

ANH ĐỨC MẤT CÒN (THƠ BÓNG ĐÁ)

Tam Sư khó nuốt trận thua này
Sức mạnh Xe Tăng ghê gớm thay
Quân Đức bủa vây cùng huyệt lộ
Lính Anh mắc nạn chẳng đường xoay
Đá vàng hòng chiếm ngôi vương đó
Hào nhoáng chẳng mong cuộc chiến này
Một mất ,một còn âu phải thế
Lại đêm mất ngủ ngất men say.

CAO BỒI GIÀ
28-06-2010

ĐỨC-ANH : 4-1

SIÊU NHÂN BẤT ĐẮC DĨ (CHO BHĐX)

SIÊU NHÂN BẤT ĐẮC DĨ

Tự mình ta hỏi phải siêu nhân
Ngất ngưởng ca bin bỗng hóa thần
Đừng lượn đầu tôi mà mất mạng
Chớ kè hông tớ kẻo vong thân
Miếng cơm manh áo đành căng não
Nợ nghiệp duyên nghề phải ép thân
Thổ lộ đôi điều ai có hiểu
Mình đây bất đắc hoá siêu nhân.

CAO BỒI GIÀ
24-04-2010

Xin tặng cho anh em lái xe Container

CÁI A LÔ

Có cái A lô cũng sướng đời
Xa gần , chỉ việc bấm máy thôi
Ngày ngày, cầy cuốc âu nhàn nhã
Tối tối, chơi bời thật thảnh thơi
Những tưởng nói xong thôi chẳng bận
Nào ngờ việc nữa suốt không rời
Sướng đâu chưa thỏa mà sao khổ
Sướng được chừng năm đã khổ mười !
CAO BỒI GIÀ
12-10-2010

Thứ Hai, 11 tháng 10, 2010

HỘI NGỘ

Mải miết say lòng trắng tóc xanh
Tuổi đời ai gội chuỗi mong manh
Mênh mông đời vẫn mênh mông quá
Thấp thoáng tuổi thì thấp thoáng nhanh
Dẫu xổ tù lòng đâu tĩnh tại
Mặc theo lốc xoáy mất tâm thanh
Một đường không thể ta tìm tới
Hội ngộ buồn vui tiếc tuổi xanh!
CAO BỒI GIÀ

MỪNG BẠN DỌN NHÀ

Nghe được tin vui bác dọn nhà
Đôi câu xin chúc gọi là quà
Đổi căn hộ nhỏ sang nhà lớn
Bỏ xóm ngoại ô về phố hoa
Trăm thứ phải tha,thời mệt chắc…
Vài câu mừng chúc, cũng vui là…
Yên nhà, gọn cửa em sang bác
Cắc ít cũng dăm chén rượu, trà…
CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG !

Mưa lũ miền Trung lại trắng trời
Theo dòng tất cả nước phăng xuôi
Đu cây ,bám nóc bao nhân mạng
Gối đất nằm sương vạn mảnh đời
Trông nước nao lòng ,trông nước cạn
Khấn Trời nóng ruột ,khấn mây trôi
Lá lành , lá rách đùm nhau mãi
Khổ quá liên miên … thảm họa rơi!
CAO BỒI GIÀ
10-10-2010

KHỈ ĐỔI QUÊ

Đến Khỉ bây giờ cũng bỏ quê
Giữa nơi đô hội, sống lè phè
Bia lon ướp lạnh đều chơi tuốt
Hoa quả lát-xê cũng chẳng chê
Chót vót tầng cao, quậy thả sức
Dọc ngang phố xá sợ chi hè !
Phải người lên rừng ra tay phá
Nên Khỉ cũng đòi hoán đổi quê ?
CAO BỒI GIÀ
2004

Chuyện xảy ra ở Quận 11, TP. HoChiMinh: Có một chú Khỉ do ai đó nuôi đã xổng chuồng và thế là Chú sống tự do trên các cành cây, nóc nhà cao. Chú căn lúc chủ nhà nào sơ sểnh là lọt vào nhà mở tủ lạnh cuỗm trái cây , nước ngọt ..kể cả bia chú cũng không từ rồi tót lên cao mà thưởng thức.Đương nhiên cả khu phố điên đầu!

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

CHƠI LỄ

Cả nhà ngày lễ muốn đi chơi
Đông quá phố phường chen đứt hơi
Đến cổng Đầm Sen ken lối chính
Vòng quanh Sở Thú ngạt mùi hôi
Cà nhong trên phố, xe vây bủa
Cắm chốt vườn quê, óc thảnh thơi[red]
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ(1)
Tinh thần sảng khoái,thế mà tươi

CAO BỒI GIÀ
2002

(1)Xin mượn câu này của Cụ Trạng Trình

MOM VÀ HOA HẬU

Con má xinh như một đóa hồng
Dáng cao dong dỏng, trắng như bông
Trau dồi kiến thức,rèn ba lưỡi
Lột sửa dung nhan, nắn mấy vòng
Người mẫu ngày mai,không lạ mấy
Hoa khôi kỳ tới,chẳng tay không
Mai kia mốt nọ, đây con má
Bạch diện thư sinh , ấy chớ hòng
CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

RÂU RIA

Râu ria mấy sợi khiến ta già
Chẳng lẽ “mày râu” lại nhẵn a ?
Râu tóc chỉnh chu nhờ lưỡi cạo
Áo quần láng mượt lụy bàn là
Chăm lo chưa chắc trẻ như trước
Chải chuốt dễ gì đẹp giống xưa
Mới biết Trời sinh, thì phải thế
Đàn ông phải khác,… khác đàn bà !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010

PHẾ TÍCH

Ngơ ngẩn chuông rơi tiếng gợi sầu
Gác vàng chiều vắng nắng soi lâu
Mơ mơ chân dốc, chiều đang lịm
Nhạt nhạt nền hoang, nắng hết mầu
Hè hội, đông vui bao thuở trước
Hoang tàn, vắng lặng mấy đời sau !
Dương gian kim cổ , xưa nay thế
Phế tích trơ mình nỗi bể dâu.

CAO BỒI GIÀ

TIỄN SẮC THIÊN THANH ( THƠ BÓNG ĐÁ)

Đương kim vô địch lệ lưng tròng
Bất lực đành buông Cúp ngoảnh trông
Thế sự xoay vần dâu hóa bể
Nhân gian thay đổi có rồi không
Tiễn “Chàng trai đẹp “trong lưu luyến
Mong “Sắc thiên thanh” vượt bão giông
Ba họ đâu ai giàu có mãi
Cúp vàng muốn giữ chẳng thong dong.

CAO BỒI GIÀ
25-06-2010
Đương kim vô địch bị loại ngay vòng bảng

Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

ĐÔI DÉP

Ai so được Dép chữ chung tình
Số phận bên nhau cạn tử sinh
Thiếu một, vài gang đành tĩnh vật
Đủ đôi, muôn dặm chấp sa hình
Thảm nhung vinh phúc cùng chung hưởng
Chồi đá gian nan chẳng độc trình
Muôn chốn sang hèn hình đỡ bóng
Thủy chung như Dép, chữ đâu bình?

CAO BỒI GIÀ
07-09-2010

CỦA NẶNG HƠN NGƯỜI

Của Nặng Hơn Người
Đời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
Anh anh, chú chú, mừng hơn hớn
Rượu rượu, chè chè, thế tả tơi
Người của, lấy cân ta thử nhắc
Mới hay rằng của nặng hơn người.
NGUYỄN BỈNH KHIÊM

Mạo muội và táo tợn, xin phép Cụ con họa lại:

Cảm tình là chín, của là mười
Đồng bạc thò ra nói thế lời
Việc kẹt đầu chìa, rên tiếng khổ
Tiền trơn lỗ khóa rạng câu cười
Xin xin, xỏ xỏ chung chi chút
Nữa nữa, thêm thêm túm tới tơi
Thời Cụ xem chừng cũng gớm nhỉ
Giờ trông thân thế nắn gân người!

CAO BỒI GIÀ
05-10-2010

MỘNG VÀNG

Mưa đêm ru đắm giấc nồng say
Hồn mộng loanh quanh mải chốn này
Mấy độ chiêm bao: người cõi mộng
Trăm niềm ao ước: bụt phương tây
Nắng vàng mở mắt, tàn mộng ảo
Gà gáy giật mình ,lại nợ đầy
Tiếc mộng kê vàng, lưng tiếc chiếu
Giũ lòng, hồn đoạn bỏ đường mây

CAO BỒI GIÀ

CẢM ƠN BẠN

Bác lại về đây ta với ta!
Mong bác tiếng thu gọi thiết tha
Người xưa bến cũ phai màu áo
Tấm lòng son sắt chỉ có ta
Hạ qua thu tới vàng trong gió
Bác có hay không liễu thướt tha
Ngàn năm phố cũ người in dấu
Để nắng bên trời ta với ta?

Lê Quang Thiên



CẢM ƠN BẠN

Cảm ơn bạn cũ đón chào ta
Thơ rụng , vần rơi vẫn thiết tha
Mới biết giá xưa nguyên bóng giá
Mà hay gương cũ vẫn hình ta
Vần thơ bỏ lạc, trăm câu lỗi
Câu hát đành ngâm một quãng tha !
Chẳng dám ngàn năm, xin đôi phút
Tố Như lời đó, ngượng lòng ta !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

QUÁN GIÓ

Quán Gió ngày xưa có nhớ không
Trời mưa trú tạm lại nao lòng
Chiếc bàn năm cũ nằm yên chỗ
Bản nhạc ngày xưa vẫn phát cuồng
Thiếu bóng chàng trai đầy lãng tử
Vắng người thiếu nữ nét xuân hồng
Ước gì ngày ấy giờ quay lại
Quán Gió anh chờ, em tới không ?

CAO BỒI GIÀ

HỎI ĐỜI

Đời người hay một lớp tuồng chơi
Đen trắng ,gái trai cũng kiếp người
Dài ngắn cuộc đời: vui lẫn khổ
Tròn vuông hạnh phúc: khóc trong cười
Hỏi lòng hạnh phúc : đành nên chịu
Bấm dạ sang hèn, đã sẵn ngôi ?
Đời thế một lần ra nước chạy
Đành vui cười nhạt, chấp luôn đời!

CAO BỒI GIÀ

TÓC NÂU MÔI TRẦM

Choai choai thích tóc nâu môi trầm
Bác mẹ can em , khéo rõ hâm
Trông giống cái bờm xơ xác xác
Nhìn như miếng thịt sắc thâm thâm
Xi nê Hàn Quốc, dân ta khoái
Mỹ phẩm Đại Hàn, chúng nó xâm
Nhí nhố trò đời ,ai cổ võ?
Đau lòng bác mẹ ruột như băm!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

VÔ ĐỀ

Cảnh sắc thấy chừng quá lạ xa
Hỏi người năm cũ,có buồn qua?
Đêm thâu, Quỳnh vẫn thầm thơm nụ
Ngày mới Hồng vươn khoe sắc hoa
Tri kỷ, vắng thơ, mong ý lại
Tri âm, bặt tiếng, ngóng tin đưa!
Giật mình trở giấc trong chăn lạnh
Bỗng thật vô duyên, cất giọng...khà!!!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

TÂM SỰ NÀNG XE TẢI (CHO BHĐX)

Thân em, xe tải có ai hay
Bao nỗi đắng cay khó tỏ bày
Chân trĩu, hơi căng đành phận chạy
Lưng còng, tải nặng cố thân cày
Cân kia phạt vạ lòng đâm thẹn
Cầu nọ gầm la dạ ngẫm cay
Chủ hỡi, chủ ơi anh có thấu
Xin thương đừng ép tải thân này.

CAO BỒI GIÀ
20-04-2010

HỎI THĂM BÁC CAO BỒI...

HỎI THĂM BÁC CAO BỒI

Phố vẫn còn đông thiếu mỗi ai
Màu thu năm ngoái vẫn chưa phai
Nỗi nhớ ngày đi càng da diết
Niềm mong đêm đến lại chẳng phai
Sắc thu dẫu làm mờ đôi mắt
Lời xuân sẽ ấm áp trong tai
Ngườivề đừng vội quay đi nhé
Để phố lại buồn vắng bóng ai

Tloan.28


TRẢ LỜI

Nghe rõ quen quen, chưa chắc ai
Phải xuân hai tám chẳng hề phai?
Dù hoa cỏ lạ luôn đua nở
Mà sắc hương xưa vẫn chẳng phai !
Lặng tiếng đâu riêng vì chữ chán
Im hơi cũng bởi gặp vần "tai"
Dễ đâu xa được thanh âm cũ
Văng vẳng còn nghe mãi tiếng ai!

CAO BỒI GIÀ
2004

CHIỀU ĐẤT LẠ

Hoàng hôn nắng xế bóng nghiêng tây
Đơn độc mình ta lạc chốn này
Đất lạ cây xanh sao nhạt sắc
Trời quen ,mây xám ngỡ thêm dầy
Thân trai, ngơ ngác, hồn phiêu lạc
Em gái tươi duyên, má nắng hây
Vương vấn phút giây, tình đất lạ
Một chiều lữ khách há xa đây?

CAO BỒI GIÀ

THẨM MỸ HẬN

Bịt mặt suốt ngày tấm khẩu trang
Tưởng rằng sợ SARS hóa ra không
Thấy bè thấy bạn sao xinh quá
Cũng sửa cũng xâm cố đẹp bằng
Ai vả mà môi sưng một đống
Không vầy sao mắt nhỏ hai hàng
Xin Trời trả lại dung nhan cũ
Chứ lẽ đâu dùng mãi khẩu trang!

CAO BỒI GIÀ
2002

TRE

Xanh xanh ôm ấp cả làng quê
Quân tử vươn mình trấn giữ đê
Thong thả lắc sàng theo dáng chị(1)
Nhịp nhàng nhún nhẩy nặng vai me (2)
Vi vu say hứng hồn tiêu réo (3)
Kẽo kẹt đượm buồn xác chõng ê (4)
Gói bánh chưng xanh, đây sẵn lạt
Trúc mai tơ buộc, theo anh về.(5)

CAO BỒI GIÀ

30-09-2010

(1)(2)(3)(4) : Các sản phẩm từ tre như nong nia, rổ, đòn gánh, sáo tiêu, chõng…
(5): Từ câu ca dao
Lạt này gói bánh chưng xanh
Cho Mai lấy Trúc, cho anh lấy nàng

QUÁN ĐÊM

Ngọn đèn trên phố hắt vàng hoe
Quán nhậu châu lưng dọc vỉa hè
Vé số chào mời chân tất tả
Xin ăn nài nỉ, tóc loe ngoe
Còng lưng phu rác đi lầm lũi
Say hứng khách ăn giọng bét nhè
Thời khắc lặng trôi đêm giở sáng
Trả đêm cô tịch, phố im hoe

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

HÒN NON BỘ

Dâu bể nắn ra đã mấy phen
Núi non cây cỏ khéo đan xen
Vắt mình qua núi, cầu treo bóng
Uốn lượn quanh non, thác đổ ghềnh
Tiên nữ hồn nhiên đùa suối vắng
Ngư ông thanh thản đợi câu bền
Đôi cò vỗ cánh, chiều vàng bóng
Bóng ngả rồi ư….quên cả phiền !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

KHÓC CHO BÒ TÓT (THƠ BÓNG ĐÁ)

Bò Tót hung hăng giữa đấu trường
Xem chừng đối thủ khó mà đương
Hào quang chốn chốn đầy kiêu hãnh
Thành tích nơi nơi phải nhún nhường
Những tưởng ngon ăn đòn hợp kiếm
Nào ngờ lãnh trọn cú hồi thương
Chiến bào nhuộm đỏ đau lòng quá
Liệu ở hay về sớm cố hương.

CAO BỒI GIÀ
16-06-2010

THỤY SĨ – TÂY BAN NHA :1-0

BUỒN TÊNH

Buồn nghe tiếng bạn bớt tênh tênh
Lại gắng vươn lên dẫu gập ghềnh
Tay xắn xông pha chờ bão tố
Miệng cười thả bước đón lênh đênh
Dễ gì mà chịu, khi còn thở
Đâu chắc đã tàn, dẫu có vênh
Quay lại nhìn đời, ta đã lắm
Bao phen có bạn hết buồn tênh

CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

SO SẦU

Mõ sầu cốc cốc ai khua
Nhịp như muốn rủ cùng đua, so sầu
Sầu đong bằng chén hay gầu
Biển sầu kia,chén hay gầu khác chi !!!

CAO BỒI GIÀ

MƯA ĐÊM 2

Khua chi sầu lệ mãi mưa đêm
Chất chứa trong ai vạn nỗi niềm
giọt giọt đếm đong đau dạ suốt
Đêm đêm lẩm nhẩm đắng lòng thêm
Ngày còn khát bỏng, chiều xanh thắm
Đêm đã vội trông, nắng thắp lên
Mơ mộng nhiều khi hình thật bóng
Có ai trăn trở đón mưa đêm ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

THU PHAI

Chốn cũ, đường xưa. ai hỡi ai
Liệu còn chắt được chút hương phai ?
Còn mơ ngày ấy thì xuân muộn
Chẳng lẽ bây giờ sắc thu phai
Người vẽ cảnh thu mời…vạn mục
Ta nghe tiếng hạ rót đôi tai
Dáng Kiều bỗng nhuộm màu sương khói
Giữa nắng trưa hồng, ai đấy ai ?


CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

SOI GƯƠNG

Soi cái mặt ta sao khó ưa
Đâu rồi hình bóng xửa xừa xưa
Tóc tai thưa thớt không buồn mọc
Da dẻ nhăn nheo thỏa sức thừa
Lủ khủ lưng còng hơn gánh mỏi
Kèm nhèm mắt háy tựa đang đùa
Gương ơi, ngày trước ta đâu vậy
Ấy gã Delon (1) so cũng thua …..
CAO BỒI GIÀ
2002

(1) : Alain Delon

SAY NGUYỆT

Trăng mười ba, chưa tròn đã đẹp
Giữa đêm thu khép nép vầng mây
Khách đa tình ngẫu hứng ngất ngây
Cất tiếng ca, đàn dây rải phím
Trên cao tít Hằng Nga chúm chím
Thẹn lời ca, mong chín đêm rằm
Giãi ánh ngà phủ khắp nhân gian
Rủ ngàn sao mơ màng cõi mộng
Khách nhân gian, môi mềm mãi uống
Thoát tục lòng cũng muốn lên Tiên
Ngao du nơi Cuội trọ muôn niên
Cờ so nước cùng Tiên thượng giới
Dạo Cung Hằng, nghe lời của gió
Réo ngàn sao mờ tỏ say tình
Say đắm hồn trong phút lưu linh
Buông lời thơ ghẹo tình với Nguyệt
DảI Ngân Hà ,bức tranh diễm tuyệt
Vài sao băng điểm xuyết trời thu
Bỗng lạc vần, thân khách lãng du
Tàn cơn mộng, đêm thu trở sáng

CAO BỒI GIÀ

GẶM TIẾNG VÕNG

Đêm nằm nghe tiếng võng lay
Võng rung thân cột, ai nhay lòng mình
Tiếng gà lạc ngỡ bình minh
Thời gian cũng ngỡ rằng tình là duyên
Trăng mờ đâu đã hết đêm
Mà sao đã vội bỏ đèn tìm sao
Lang thang gió hát lao xao
Không nơi để đậu, đành vào hư vô

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

RĂNG KHỂNH

Duyên quá,cười đi răng khểnh ơi !
Cho anh được ngắm nét xuân tươi
Đừng nên e ngại tròn môi chúm
Hãy cứ trong veo nở miệng cười
Răng khểnh Trời cho duyên ẩn dấu
Nụ cười Mẹ dạy,của bền đời
Nét duyên,xuân sắc Trời ban tặng
Xin giữ, xin nâng trọn cuộc đời.

CAO BỒI GIÀ

VẠN SẦU

VẠN SẦU
Lác đác trong mê rụng cánh sầu
Nửa viền trăng khuyết lặn về đâu??
Rượu say chẳng ngắn sầu thiên cổ
Men đắng thêm dài cuộc biển dâu
Ngọn cỏ si vàng trong giá lạnh
Xác hoa quế lạc dưới chân cầu

Cành tương tư thảo vương mùi tóc

Đêm trắng cơn say -- sầu vẫn sầu!!
Vannguyen

BÀI HỌA:

Tan tác niềm riêng dạ réo sầu
Lưỡi trăng ngửa mặt thấu chi đâu
Men không tát cạn cơn sầu khổ
Rượu chẳng đong đầy cuộc bể dâu
Tìm nhớ mượn hình nơi bóng cũ
Ru sầu vay nhịp chốn kinh cầu
Cành đào xót nụ,sầu xuân khứ
Đếm mãi cơn say, thấy vẫn sầu !

CAO BỒI GIÀ

ĐỔI NGHỀ-GIỮ NGHỀ (Cho BHĐX)

ĐỔI NGHỀ

Thử hỏi đời nay ai thích thơ
Xem ra chỉ có mấy anh khờ
Tài năng kiếm bạc hình như dở
Bản lĩnh xoay tiền chỉ có mơ
Cốt cách giang hồ nay vất xó
Mối tình phong nguyệt mãi cũng trơ
Bỏ văn học võ âu là phải
Chớ để cho đời nguýt với lơ.
NG. HUY VỤ
TẶNG Cao Bồi Già

BÀI HỌA :
GIỮ NGHỀ

Anh hỏi, tôi thưa: Anh thích thơ
Mà đâu ai nói chúng ta khờ
Văn chương lắm lúc vui tiên cảnh
Tiền của bao người vỡ giấc mơ
Bát cú cay xè xoa thói hợm
Thất ngôn sắc ngọt gọt trò trơ
Đòn văn dẻo thế hơn đòn võ
Làm đẹp cho đời, ai nguýt lơ ?
CAO BỒI GIÀ

HĂNG NGA THEO BƯỚC TA (Cho BHĐX)

Xe vẫn băng băng giữa đất trời
Trăng thu vằng vặc dãi nơi nơi
Chuyến hàng nhuộm bạc reo hơi gió
Xe khách tắm trăng rộn tiếng cười
Chú Cuội ngồi mơ tuồng muốn xuống
Chị Hằng luôn bước tựa theo chơi
Ca bin thấm đẫm đêm thu đẹp
Duyên dáng Hằng Nga gội đất trời!
CAO BỒI GIÀ

21-09-2010

Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

GÓP VỐN

Bạn rủ họp nhau xướng họa thơ
Gầy bàn rôm rả : Món cầy tơ
“Hai Kều” lủng lẳng xâu đa nướng
“Bốn Mắt” toòng teng cặp Ích Ô (XO)
Cả bọn xem chừng gom đủ món
Riêng mình chẳng lẽ góp suông thơ
Xem nào còn thiếu vị chi nữa ?
Ừ nhỉ mình xin góp …đĩa mơ !!!!(*)

CAO BỒI GIÀ

ANH - MỸ TRANH HÙNG (THƠ BÓNG ĐÁ)

Lãnh đạo Mỹ Anh cá độ bia
Men cay ,vị đắng thưởng ai kìa
Phản công, phòng thủ Cờ hoa giỏi
Lật cánh, đánh đầu Sư tử suya
Tướng mạnh binh hùng Anh lấn thế
Công làm thủ phá điểm đành chia
Giằng co kẻ cả cùng bất lợi
Tiếng khóc, nụ cười ai dễ chia .

CAO BỒI GIÀ
13-06-2010

MỸ - ANH : 1-1

HY-HÀN SO TÀI (THƠ BÓNG ĐÁ)

Hy – Hàn hai đội quyết so tài
Trước trận xem chân ai nuốt ai
Đẳng cấp Tây Âu hơn hẳn khách
Tinh thần Đông Á kém chi ai
Vào ngay phút bẩy , đầu hai hiệp
Ăn trọn điểm ba, kết một bài
Tàn cuộc mới hay đừng võ đoán
Xe kia châu chấu đá nghiêng hoài.

CAO BỒI GIÀ
12-06-2010

HÀN QUỐC – HY LẠP : 2-0

ĐÊM NỒNG

Oi nồng phá bĩnh suốt đêm rày
Cán quạt cong mình những muốn bay
Gió đứng, giậm chân đậu nõn chuối
Trăng nhìn cau có giận tàn mây
Đầu hè, chó hộc mong hơi mát
Trên mái, mèo gào những phát ngây
Vạn vật ươn mình mong kiếm giấc
Vật vờ từng giấc tỉnh chen say !!!
CAO BỒI GIÀ

HẮT HIU

Một bóng dọc ngang chất hắt hiu
Tiêu sầu thả sức vọng muôn chiều
Lắng lòng chắt tiếng, lời đâu thuật
Gom ý tìm thơ dạ chẳng chiều
Váng vất nỗi buồn còn phảng phất
Bâng khuâng niềm nhớ mãi liu điu
Vì sao buồn thế, tự lòng hỏi
Ngang dọc ,sao buồn mãi hắt hiu !
CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

MƯA SẦU

Mưa đêm rả rích nhịp gieo đều
Thống thiết côn trùng miệng cả kêu
Buồn bã tâm hư lòng giá dại
Chập chờn mộng ảo dạ hoang liêu
Thiết tha nỗi muộn tùy phương gả
Dai dẳng nguồn cơn mặc sức chiều
Mong dứt năm canh đêm trở mộng
Cho hồn tỉnh giấc, mối sầu tiêu
          CAO BỒI GIÀ
            2003
  

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

VẾT XƯA

Bóng hình vương dấu mãi thời gian
Quá khứ rêu phong ngỡ đã tàn
Chốn cũ đau lòng, chân chẳng đáo
Vật xưa đắng dạ, mắt không màng
Dưng không tàn khói vụt nhen dậy
Vô cớ bụi mờ bỗng phát quang
Có phải Trời xanh kia ghẹo khéo
Cho đời nếm trọn nỗi đa doan ?

CAO BỒI GIÀ

THƯƠNG BẠN MẤT NHÀ

Ra tết nghe tin bạn cất nhà
Rằng xong thì sẽ “hú” Tân Gia
Ngờ đâu nhà cửa tan vôi vữa
Thôi thế lầu đài hóa bãi ma
Ngờ nghệch tin trò tờ giấy lộn
Thật thà mắc mẹo lũ ranh ma
Cả đời ky cóp từng xu lẻ
Gặp cái hạn này,… thật xót xa !!!

Cao Bồi Già

CHONG ĐÊM

Giở giấc đêm khuya dạ thấy buồn
Cơn buồn khó dỗ, thức chong luôn
Muỗi vo nỗi muộn u o mãi
Gió đệm nhịp sầu lách tách tuôn
Bóng nguyệt luồn khe rẫy ánh bạc
Thạch sùng tắc lưỡi tiếc tiền muôn
Đêm trường cô độc, lòng man mác
Ai thức giở đêm, có nẫu hồn ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

TRUNG THU HỒI ĐÁP BẠN

Trung thu bạn hỏi sắm sanh chưa
Trà bánh , kìa người náo nức mua
“Tứ Quí Vọng Hằng” e chẳng xứng
“Bát Tiên Chầu Nguyệt”, ngại không mua
Không tên,chẳng tuổi đành thân thoái
Ít bạc, nghèo tiền chấp phận thua
Thôi thì lệ cũ: vài cây mía
Nhóp nhép trông Trăng thế cũng …vừa!

CAO BỒI GIÀ

TRĂNG ĐÊMTHU

Vằng vặc trăng thu dãi ánh ngà
Cuội ngồi độc bóng gốc cây đa
Đoàn lân rước Nguyệt say lòng trẻ
Đôi lão trông Trăng thưởng vị trà
Ánh bạc nhuốm thơ hồn vạn vật
Tiết thu tô điệu dáng Hằng Nga
Đêm sâu thanh vắng hồn ai thức
Có thấy Hằng kia duyên dáng là…

CAO BỒI GIÀ

TRĂNG THẸN

Trăng thẹn,sao người giỡn nhí nhô
Kéo mây che mặt dám đâu phô
Trần gian tăm tối,ai vui giỡn
Cung Nguyệt,trong ngà,em vẫn tơ
Cõi tục,bướm ong, Cuội tiếc nhớ
Duyên tình,tục lụy, Hằng đâu mơ
Xin xin nhân thế đừng đùa cợt
Chớ để cau mày ánh diễm thơ

CAO BỒI GIÀ
2002

PHÁ CỖ TRĂNG RĂM

Bày trò phá cỗ, ngắm trông Giăng
Lại ngửa cổ lên ghẹo bóng Hằng
Dăm chén, tác phong tuồng ngất ngưởng
Vài ly, khẩu khí hóa lăng nhăng
Giơ tay gọi với luôn thằng Cuội
Cất giọng mời rơi cả chị Hằng
Hứng thú, đêm thu đàn phách gõ
Thả lòng tắm táp ánh trăng vàng !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

CẢNH TIÊN XƯA

Trơ gan nhật nguyệt biết bao thiên
Một thuở vàng son tựa ,cảnh tiên
Từng bắt thi nhân trào cảm hứng
Đã truyền khẩu thế dệt hư huyền
Oai nghi, hoành tráng qua bao thuở
Hoang phế, ngậm ngùi biết mấy niên
Mới biết sự đời dâu bể cả
Vui buồn tri kỷ lại hàn huyên

Cao bồi già

BĂN KHOĂN

Thương quá người em mãi rối bời
Tình duyên sao mãi khéo trêu thôi
Băn khoăn xót mẹ lam cùng lũ
Lấn cấn thương cha vật với đời
Tóc bạc mẹ cha, lòng thăn thắt
Đầu xanh em nhỏ, dạ bời bời
Tình riêng sao dám,âu kệ phận
Nhắn gửi người thương….ấy thế thôi….

CAO BỒI GIÀ

BUỒN QUÁ CHỊ HẰNG ƠI!

Trung thu buồn quá chị Hằng ơi
Rả rich mưa rơi chị chẳng cười
Sấm sét đành đoạn che dáng ngọc
Mây mưa sao nỡ phá đêm vui
Ngoài sân lân trống im hơi tất
Trước ngõ đèn sao tắt cả rồi
Lại thói hờn ghen trăng với gió
Mây mưa sụt sịt chước theo đời
CAO BỒI GIÀ

WORLD CUP (THƠ BÓNG ĐÁ )

NAM PHI 2010

Nam Phi sôi động tiếng tù và
Đại hội tranh hùng trái bóng da
Âu, Mỹ không khoan đòi thắng nữa
Á, Phi chẳng nhượng chịu thua a…
Một đường bóng đẹp rung góc lưới
Triệu trái tim hồng vỡ tiếng la
Tròn tháng say mê toàn thế giới
Đội nào liệu sẽ soán ngôi vua?

CAO BỒI GIÀ
Ngày Khai mạc World Cup 2010 11-6-2010

CHÂU Á TỰ HÀO

Châu á từ nay thỏa khát khao
Chơi banh, đá bóng, kém ai nào ?
Tây Âu khép lại niềm kiêu hãnh
Đông á mở toang nỗi tự hào
Nhật Bản đã làm Nga chết khiếp
Đại Hàn sém tiễn Mỹ go out
Trẻ con giờ đã thành Phù Đổng
Ăn hiếp được ư. cứ thử nào !

CAO BỒI GIÀ
2002

Bài này được đăng trên báo TUỔI TRẺ

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

QUÊ CHA

Quê mình mãi tận miền xa
Đất vườn một rẻo, ruộng ba mảnh rời
Vạt theo một góc đất bồi
Nép mình bám chặt theo bờ chân đê
Ông bà vẹn nếp chân quê
Phơi sương, dãi nắng chăm nghề lúa,khoai
Xứ người đất rộng, heo gà
Còn mình vườn hẻo,nên bà nuôi chim
Chiều chiều cha thích nằm im
Êm trên rơm rạ ngắm chim câu về
Dõi nhìn theo tới ngọn tre
Có hôm mây xám đưa về bão giông
Lại lo lũ vượt đê phòng
Ba năm một bận lâm vòng đói, nguy
Rồi lại có kẻ ra đi
Đoanh tròng, gạt lệ chỉ vì áo cơm
Cha còn nhớ mãi bữa cơm
Ông mời tiễn biệt cha con láng giềng
Tiễn đưa họ tới cổng làng
Tay ông run chỉ vào hàng chữ xưa
Đỏ màu như máu đá tươi :
Thủy CHUNG NHƯ NHẤT,nhắc người đi xa
Đầu làng có một gốc đa
Bao đời sừng sững,chẳng già với ai
Trẻ thơ xúm xít, gốc già
Tranh nhau đu rễ giả là Thạch Sanh
Lên mười cha phải xa làng
Gói khăn theo học trường làng bên sông
Thương bà chạy vạy tây đông
Đổi đàn chim nhỏ trả công chữ thầy
Ngày ngày viết đọc bên thầy
Chiều về ra bến sông ngây hồn về
Nhớ sao một bãi chân đê
Chờ mùa nước cạn tỉa mè, gieo ngô
Việc xong, khỏa nước nhấp nhô
Bơi xuôi con nước ,lặn mò đáy sông
Đọng đầy những ước cùng mong
Mong trăng tháng tám đèn lồng thả sông
Đêm trong vẳng tiếng chuông đồng
Cầu cho thôn xóm vàng đồng, xanh nương
Mà trăng năm ấy còn vương
Đạn bom đâu đã tai ương ngập trời
Vang lên muôn tiếng: than ôi !
Gác chuông im tiếng, gãy rời ngang thân
Đàn chim nháo nhác mất đàn
Con đau mất mẹ, em đành bỏ anh
Đói nghèo dồn với chiến tranh
Xẻ đàn tan nghé, cha đành xa quê
Nhưng lòng đau đáu hướng quê
Đồng chua, đất bạc vẫn quê hương mình !
Con ơi ! Trong huyết quản mình
Luôn lưu thông một mối tình quê cha

CAO BỒI GIÀ

VỊNH BẠN HỮU ĐƯỜNG XA

Vạn hữu Đường Xa tán chuyện nghề
Chuyện đời sướng khổ lẫn đam mê
Đào hoa ,ngày thức đùa mưa gió
Phong nguyệt, đêm thao nhớ thiếp thê
Luyện nhẫn ôn nhường trau đạo nghiệp
Tu tâm tĩnh trí chuốt tay nghề
Ca bin khắp chốn, trời sông núi
Trải rộng tâm tài cánh lái xe.

CAO BỒI GIÀ
03-2010

BẠN HỮU ĐƯỜNG XA là Chương Trình dành cho Tài Xế trên sóng FM 99.9 Mhz vào chiều 2,4,6 hằng tuần

TRĂNG SUÔNG

Đêm thu lặng lẽ ngắm trăng suông
Lất phất bụi mưa ,gió vấn vương
Hơi phả mùi men, sao nhạt thếch
Lòng vương câu hát, lại buồn thương
Trên cao nhìn xuống, Trăng luôn thú ?
Phận khó so quanh, tớ lại buồn
Này gã lãng du, quay về chứ
Tớ còn bầu rượu, đón Trăng suông !

CAO BỒI GIÀ

THẢ SỨC MUA ĐUA SỨC SẮM

Khuyến mãi người rằng: Thả sức mua
Rồi đua sức sắm kéo luôn mùa
Đây hàng chẳng thiếu , mời tha hết
Còn giá như cho, hỏi sướng chưa?
Lắm kẻ bờn gan chơi món mới
Nhiều nhà nóng ruột ngóng tin đưa
Tiền Cô Hàng Mã mà mua được
Tớ cũng căng mình thả sức đua!

CAO BỒI GIÀ
08-09-2010

TẮM ÁNH TRĂNG

Chiều mải vấn vương trăng đã nhô
Tròn hồng ,mây ửng sắc như phô
La đà mặt nước đùa loang loáng
Phất phới đường đê giãi tấm tơ
Gió nhẹ,trời trong, Hằng cưỡi gió
Cây già,chốn vắng, Cuội ngồi mơ
Màn đêm dần xuống,trần gian tắm
Một ánh trăng trong, bao ý thơ…..
CAO BỒI GIÀ

LIỄU

Mỏng mảnh nép thân giữa chốn đời
Phất phơ phận liễu, kiếp chơi vơi
Gió đưa tan tác , theo linh mệnh
Mưa gội sạch trong, phải ý trời ?
Ước ước,anh hùng che phận liễu
Mong mong, quân tử đặt tròn ngôi
Trung trinh ai tỏ tường tơ liễu
Có thấu lòng em, dạ những phơi ?

CAO BỒI GIÀ

HỎI THĂM CHÚ CUỘI

Sướng nhỉ một mình,một gốc đa
Đêm rằm thỏa thích ngắm Hằng Nga
Trần gian ai khổ không còn lụy
Quê quán viễn phương, chẳng nhớ nhà
Một cõi thần tiên,hỏi có sướng…
Muôn niên thanh thoát, chắc không già….
Trông trăng vằng vặc hỏi thăm Cuội
Người muốn như Tiên, có chắc là…..?


CAO BỒI GIÀ



Họa: HỎI THĂM CUỘI
Này Cuội giãn mình dưới gốc đa
Ngắm đàn em trẻ hát ngân nga
Phải chăng buồn độc quanh tinh tú
Có muốn vui chung với mọi nhà ?
Vọng Nguyệt, ta thấy hồn hóa trẻ
Bên Trăng, Cuội chắc dạ đâu già ?
Trung thu lại khéo hỏi thăm Cuội
Muốn sướng như Tiên chắc phải là….?

CAO BỒI GIÀ
2003

Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010

MƯA ĐẦU MÙA

Phất phơ gió chuyển mưa đầu mùa
Chút nắng chiều hôm vội trốn mưa
Thiếu nữ tay che, chân cuống quít
Mắt nâu mi chớp, nước đong đưa
Cơn mưa dứt hẳn, lòng bỗng tiếc
Người lạ xa rồi ,hồn vẫn khua
Gió thổi mưa về, người chẳng lại
Đầu mùa ai vẫn đón cơn mưa !

CAO BỒI GIÀ

KIẾP ĐÈO BÒNG

KIẾP ĐÈO BÒNG

Vợ đẹp chẳng cam lại khoái đèo
Thêm cô bồ nhí ,giờ hơi teo
Hễ bà lớn quậy thì thân khổ
Còn chị bé hờn ắt mỏ treo
Thuở trước lương ra còn dính túi
Ngày nay vừa lãnh thoáng bay vèo
Trời ơi khổ cực thân tôi đấy
Không bạc hết tiền còn nợ đeo !

LÊ QUANG THIỆN (U.S.A.)

Bài Họa:

THIỆN TÀI, THIỆN TAI

Sao chẳng quyết tâm trước lúc đèo
Nhúng chàm cho đã mới lo … teo
Sướng ghê có bốn tay xoa bóp
Thích nhỉ được hai án vạ treo
Rời sở xưa thường nhong thủng thỉnh
Tan tầm giờ phải phóng veo vèo
Anh hùng nào xá gì đâu nhỉ
Thêm mấy nàng theo, có dám … đeo ?

CAO BỒI GIÀ
2003

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

ĐỪNG TƯỞNG TỚ KHÔNG BUỒN

Anh em đừng tưởng tớ không buồn
Buồn có kiểu chi, tớ đủ luôn
Buồn..ngủ biết từ khi mới đẻ
Buồn…cười rành cả lúc chưa khôn
Thức ăn mắc họng là mong được….. (*)
Bia bọt căng diều cũng thấy luôn….
Biết cả kiểu buồn…không tiện nói
Anh em đừng nghĩ tớ không ..buồn


CAO BỒI GIÀ

TRƯA HÈ

TRƯA HÈ

Kẽo kẹt trưa hè,tiếng võng đưa
Oi nồng nặng trĩu ẩm cơn mưa
Gió đùa vi vút nhoàng râm tối
Nước đổ rì rào thoát đẫm mưa
Mát mẻ buồn ru cơn ngủ trễ
Nhẹ nhàng mơ tưởng ước mơ xưa
Trưa hè nung nấu tựa như thử
Xong lại như chiều đã sướng chưa ?
CAO BỒI GIÀ
2002

WORLD CUP 2010 (1)- THƠ BÓNG ĐÁ

XE TĂNG ĐỨC

Hỏa lực xe tăng thật đáng gờm
Lũy thành nghiến nát cứ như rơm
Tài già phá lưới ngọt như mía
Sức trẻ công thành nổ tựa bom
Vé nhất ba vòng hầu soán đoạt
Ngôi Vương tứ bận quyết thu gom
Anh hùng xin chớ nên mừng vội
Khinh xuất ngôi vương lại đánh tòm.

CAO BỒI GIÀ
14-06-2010




NHẬT BẢN SAY MEN

Nhật Bản mấy kỳ đã dự chơi
Nhưng chưa từng hưởng một lần vui
Mưu thao bố trận mong thay sắc
Chặt chẽ bày binh quyết đổi đời
Sư Tử buông cờ tâm phục, phục
Thái Dương bừng thế trí ngời, ngời
Có đâu chiếu dưới ngồi chơi mãi
Đông Á giờ đây cũng rạng ngời
CAO BỒI GIÀ

2 Bài này được đăng trên Báo NGƯỜI LAO ĐỘNG

LOANH QUANH

Đêm buồn côi cút trăng mơ
Lững lờ bóng Nguyệt như chờ ai đưa
Gió còn mải đón cơn mưa
Nguyệt đừng nghe Cuội mà mua muộn phiền
Chữ tình lẽo đẽo theo duyên
Xưa duyên cũng kéo cả Tiên giáng trần
Tình duyên như nợ với nần
Khéo tình, duyên vẹn, nửa phần đã…tiên
Tục trần cứ mãi mơ tiên
Nguyệt ơi ! Trên ấy cõi Tiên mơ gì ?
Cuội thì chẳng nói làm chi
Lưu thân chốn ấy, mơ gì …nữa Tiên
Chắc lại mơ mộng nhân duyên
Núi này lại ngóng núi bên…suốt đời !

CAO BỒI GIÀ

PHỐ ĐÊM

Nửa đêm đã tưởng qua ngày
Vươn vai hít thở mớI hay trăng tròn
Mấy nàng dưới phố cười dòn
Rõ già mê ngủ, trẻ còn trông trăng
Đường khuya đẫm ướt ánh trăng
Bước chân dạ khách đá quàng, múa xiêu
Ngày dài còn thiếu cơn vui
Thâu đêm ai nướng, ai vùi men say
Ánh ngà còn lả ngàn mây
Dòn tan tiếng máy rú cày thinh không
Lẻ loi góc phố dăm ông
Xe ôm lặn lội chong chong chờ tầm
Lượn lờ đôi bóng bướm đêm
Đếm từng canh khắc bóng đêm cạn dầu
Xa xa nhứng gánh hoa màu
Nhịp đu theo bước,kịp đầu chợ hôm
Đêm tàn phố vắng lặng hơn
Ánh hồng đánh thức linh hồn phố đông !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

LỐI XƯA

Lối nhỏ đường chiều sứ trắng hoa
Hương thơm dìu dịu cuốn chân ta
Nét yêu vườn cũ còn nguyên đó
Dáng ngọc ngày xưa đã hút xa
Nắng đổ trắng thêm cành sứ nhỏ
Hương đùa nhớ mãi bóng ai xưa
Cảnh còn lưu mãi thời xa vắng
Lưu một thời xưa, xa rất xa!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

BÓI THỬ XEM

Cái số thằng ta mãi …ối dào
Thầy bà bấm quẻ nói tào lao
Mệnh vô chính diệu, hung đeo mãi !
Phước bất trùng lai, cát thể nào ?
Hóa lộc,Lộc tồn, chưa phất nhỉ !
Địa không, Địa kiếp đã làm sao ?
Kiếm đâu thầy giỏi về xem thử
Để tớ cười vui ,hứng tự trào. !
CAO BỒI GIÀ

CẢM THÁN GIÓ MƯA

Mưa vẫn cứ rơi chẳng kể ngày
Nước sông sôi sục sãn sàng gây
Nhìn đê đồng lúa buồn nhao nhác
Trông nước lòng người lo quắt quay
Nắng hạn chưa qua còn tác quái
Lũ tràn đã ập chẳng nương tay
Dân tình khốn đốn liền không ngớt
Xin bớt nguồn cơn, gió với mây

Cao bồi già

TRẮNG ĐEN

Sáng nắng chiều mưa, ấy ý Trời
Vậy mà ai nấy cũng đòi chơi
Dầm mưa dãi nắng, tiền chưa thấy
Bảnh toỏn phong lưu, tớ cũng đòi
Ai dại lại khoe còn lạc hậu
Mình khôn đây rõ mới tân thời
Bàn tay ấy thế còn hai mặt
Sáng nắng chiều mưa, cứ chuốc đời.

CAO BỒI GIÀ

THỊ SUY

Đôi mắt láo lơ ngó cuộc đời
Lúc mờ khi tỏ, khéo vờn chơi
Tí men rượu nhạt, hai thành một
Đôi gọng kính dày, héo hóa tươi
Vui lúc thỏa lòng, hoa thưởng nguyệt
Buồn khi ngứa mắt đời trêu ngươi
Lòng trong mắt sáng tùy theo ý
Trời vẫn cho ta mãi nụ cười.

CAO BỒI GIÀ
2003

THƯỞNG TRĂNG

Đêm nằm ngửa cổ hớp trăng chơi
Hổng biết Hằng Nga có mỉm cười ?
Chớ tưởng trêu hoa... ta vốn chẳng
Đừng che xấu hổ nguyệt kia ơi !
Tiêu diêu lối mộng men cung Quảng
Tấp tểnh thuyền mơ nghé cổng trời .
Chợt sóng mây len hồn sực tỉnh
Nỗi niềm nhân thế lại chơi vơi !!!
LE QUANG THIEN (U.S.A)

BÀI HỌA:


Theo Hàn Mặc Tử vãn Hằng chơi
Nguyệt Nữ trên cao chẳng dám cười
Thương lắm tình mơ mà ước mãi
Ước nhiều mộng ảo chỉ thương Ơi
Ghen Trăng mưa khóc rơi giăng đất
Hờn Nguyệt, mây bay cứ xám trời
Thổn thức tìm trăng, ai thổn thức
Ru lòng nhân thế mãi không vơi

CAO BỒI GIÀ
2005

THỞ THAN

Sầu dâng một cõi mãi mênh mang
Người nín, Trời ngơ chẳng thở than
Không biết rồi ra , sầu chất gánh ?
Chẳng mong sau nữa, khổ đeo mang !
Số phần đen bạc, Trời cho thế
Thân mệnh buồn đau, tớ cũng đành !
Ai đốt nguồn cơn cùng ta nhỉ
Lòng đau mà miệng mãi cười văng! !

CAO BỒI GIÀ
2004

THƯƠNG QUÁ

Hôm kỉa, hôm qua trời đã mưa
Hôm nay chẳng thoát, nước như thừa
Trông con phố nhỏ thương thương quá
Nhìn bóng áo dài tội tội chưa !
Trưa đổ nắng trời như tiễn đuổi
Chiều bay gió lốc để đón đưa !
Sao Trời chẳng thương người em nhỏ
Khổ nhọc dến trường dãi nắng mưa ?

CAO BỒI GIÀ

SAY

Rượu uống đã tràn sao chẳng say
Vốn thường dăm chén đã lên mây
Rằng buồn thế thái mà hay uống
Hay chán nhân tình nên muốn quay
Rủ bạn nâng ly, ai sẽ đến ?
Quên hình soi bóng, mình không hay !
Quanh đi quẩn lại, ai lay tỉnh
Say tỉnh cũng buồn, nên cứ say!
                    CAO BỒI GIÀ 
      2001

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

PHỐ MƯA

Rào rạt cơn mưa rát mái hè
Trời vừa chạng vạng đã buồn thê
Đèn đường rũ ánh hòa hơi nước
Mặt phố loàng nhoàng quét bóng xe
Bỗng chốc suối sông tràn phố vắng
Chìm dần tĩnh lặng trả đêm hè
Mưa đêm gội rửa cho ngày mới
Thanh thản đêm ru hạnh phúc về !

CAO BỒI GIÀ

ĐÈN CÙ ( ĐÈN KÉO QUÂN )

Vót tre, cắt giấy dán đèn cù
Cho trẻ vui đùa đón tiết thu
Nhộn nhịp, lớp hàng người, võng, lọng
Gian nan, thầy tớ khỉ,heo,sư (*)
Đủ trò hỉ, nộ tha hồ chạy
Gồm cả sân si, thỏa sức đu
Chả biết đời người quay được mấy
Xoay vần, tính kế mấy mươi thu ?
CAO BỒI GIÀ

DẠ TRƯỜNG

Nửa đêm trở lạnh gió phương xa
Tang tảng trời hôm vẳng tiếng gà
Ngõ vắng trông ra tuồng suối lạnh
Cành cao ngước với ngỡ mây sa \
Ai buồn cho hỏi : Đêm dài ngắn
Chân mỏi còn e : Chốn cách xa ?
Tự nghĩ cũng lạ cho mình nhỉ
Đêm trường chẳng ngủ mãi lo ra !


CAO BỒI GIÀ
2005

CHIÊM BAO

Nhờ đêm tìm hộ giấc chiêm bao
Xem thử lòng ta nó thế nào
Những muốn cùng mê nào quyến rũ
Này tình, đấy bạn có hư hao ?
Mơ màng cứ vẽ vui cùng sướng
Thực tế LẠI hằn khổ lẫn đau
Nhắm mắt, bổng bay dầu chốc lát
Lại mong đêm nhé mộng sa vào

CAO BỒI GIÀ

KHÔ HẠN

Đổ lửa nắng trời thiêu cháy da
Chớm đầu sắc hạ đã giao mùa
Đất khô nung bụi,da toang hoác
Cây héo khô cành,thân xác xơ
Lạch cạn phơi lòng, chờ nước đổ
Gió nồng đảo cánh kiếm cơn mưa
Cầu mưa giải hạn đi chàng Cóc
Trèo trẹo răng kêu nước đổ ùa!

CAO BỒI GIÀ
2004

TRỘM VIẾNG NHÀ

Rạng sáng đêm qua trộm viếng nhà
Tớ nằm thấy nó chẳng thèm la
Ti vi “cổ đại” , mời anh lấy
Máy tính “siêu rùa”,biếu cụ tha
Xe đạp tuột sên, ma mới dắt
A lô sứt sẹo, quỉ buồn mua
Thản nhiên tiếp tục nồng say giấc
Chả phải hò la…hắn cũng ra !
Cao BỒI Già

ÁO DÀI

Tha thướt dáng em chiếc áo dài
Khiến anh ngơ ngẩn dõi nhìn ai
Gió bay tà áo eo thon hé
Nắng chiếu vai tròn nón chéo quai
Chầm chậm anh theo, chiều bóng xế
Thẹn thùng em liếc ,mắt thu nai
Ngày qua thương lắm người em gái
Xinh quá áo dài trăng trắng bay

CAO BỒI GIÀ

CHÙA CẦU HỘI AN

Trăm năm lặng lẽ vẫn trơ gan
Nằm vắt ngang dòng,gánh một gian
Trự Tuất chong chong trông thế sự(1)
Ông Hầu nhăn nhó ngó nhân gian (2)
Tiền môn mời khách say tàn nhật
Hậu cảnh gọi người ngắm ánh trăng
Chênh chếch đắm mình trong phố cổ
Níu chân muôn kẻ một lần ngang !

CAO BỒI GÀ

(1)(2) :Có tượng Chó và Khỉ gác hai đầu cầu, tương truyền rằng Chùa Cầu được xây dựng từ năm Thân đến năm Tuất mới xong.

GIẢI HẠN

Chiều hôm nghe sấm động trời đông
Cái nóng rướn thêm thả sức nồng
Loáng nhoáng xé trời, uy lưỡi sét
Ào ào cuộn đất ,lực cuồng phong
Cây khô đầu lối, nghiêng mình đón
Cá ngóp bờ ao,ngửa cổ trông
Đuổi hạn bà chằn, mưa rát hạt
Mát lòng thanh thản, thỏa chờ mong!

CAO BỒI GIÀ

CHIỀU QUÊ

Ác tà đượm nét vẽ tiêu sơ
Nhạt nhạt ngàn xanh ngả bóng mờ
Róc rách trầm hùng âm thác đổ
Lơ thơ đơn độc bóng cò mò
Cây cao vẫy gọi chim về tổ
Mây xám buông mình gió vất vơ
Bỗng chạnh cõi lòng ai độc bóng
Chia niềm hiu quạnh ánh trăng thơ
CAO BỒI GIÀ

HỪNG ĐÔNG

Trăng mờ nuối tiếc ngắm bình minh
Đây đó nhân gian khẽ cựa mình
Bảng lảng màn sương cao tán mỏng
Rũ mình cây cỏ khẽ rung rinh
Gầu sòng tát nắng nhảy con nước
Câu hát hò ai níu sợi tình
Sưởi ấm hồn quê làn nắng sớm
Khơi mầm xanh thắm khắp quê mình

CAO BỒI GIÀ

THUỐC LÀO

Lỡ dại say theo khói thuốc lào
Bây giờ muốn bỏ: Khó, ôi chao ! !
Lập lòe, khói lửa lo đầu pế
Sòng sọc, điếu xe chắc phổi lao !
Con trách ho hen, lì lợm được…
Vợ chê hôi hám, tỉnh bơ sao.. ?
Thôi mai bu nó đem chôn quách
Đừng để cho Đây biết chỗ …đào !
CAO BỒI GIÀ

TRĂNG THU BÊN SÔNG

Đêm vắng nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng chếch bóng vắt ngang cầu
Mái chèo cô lái lao xao nước
Gọng vó anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo vi vu say bóng nguyệt
Gió cười xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu ngơ ngẩn hồn ai đó
Trời đất giao hòa, dễ mấy đâu !

Cao Bồi Già

CHIỀU

Chiều vàng buông xuống tự bao giờ
Chút nắng lẻ loi VỘI kéo tơ
Chim chóc lao xao về tổ ấm
Mây ngàn cuống quít kéo vu vơ
Lá xanh nhàn nhạt nghiêng gam tối
Cỏ dại vọt vàng nhuốm ánh mơ
Giọt nắng chiều tàn như tiếc nuối
Dạ ai còn xót nhuốm câu thơ!

Cao Bồi Già

CÁI MUỖI

Nửa đêm cái muỗi cứ vo ve
Mày khiến tao nào có ngủ nghê
Chồng mụ toi rồi sao cứ kiếm
Da tao dầy thế cũng không chê
Vè vè cánh vẫy, mình đâm bực
Phành phạch tay guồng, mụ chả phê
Giấc điệp mới nhen mày đã phá
Tiêu tùng mộng đẹp bức tranh quê

Cao bồi già
2002