MƠ MÀNG
Cảnh
vật
thấy chừng quá lạ xa
Hỏi người năm cũ,có buồn qua?
Đêm thâu, Quỳnh vẫn thầm thơm nụ
Ngày mới Hồng luôn thắm sắc hoa
Tri kỷ, vắng thơ, mong ý lại
Tri âm, bặt tiếng, ngóng tin đưa!
Giật mình trở giấc trong chăn lạnh
Bỗng thật vô duyên, cất giọng...khà!!!
Hỏi người năm cũ,có buồn qua?
Đêm thâu, Quỳnh vẫn thầm thơm nụ
Ngày mới Hồng luôn thắm sắc hoa
Tri kỷ, vắng thơ, mong ý lại
Tri âm, bặt tiếng, ngóng tin đưa!
Giật mình trở giấc trong chăn lạnh
Bỗng thật vô duyên, cất giọng...khà!!!
CAO BỒI GIÀ
BÀI
HỌA:
TRONG
ĐÊM ĐỘC ẨM
Như gần thật sát, lại như xa
Thấp thoáng bóng người nhẹ lướt
qua
Áo mỏng phất phơ đôi vạt lụa
Hương nồng ngan ngát một loài
hoa
Vẫn làn tóc xõa miên man
chảy
Vẫn ánh mắt nhìn âu yếm đưa
Mừng rỡ vươn tay ra nắm vội
Hình tan...rượu sẵn, cạn ly...khà
!
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
Tha hương nhớ lại những ngày xa,
Mấy chục năm rồi vụt thoáng qua.
Non nước bao la nhiều thắng cảnh,
Núi sông hùng vĩ khắp trời hoa.
Giang hồ tủi kiếp đời lang bạt,
Viễn khách buồn thân phận đẩy đưa.
Bạn cũ gặp vui mừng cạn chén,
Thơ hay rượu đắng cụng nhau khà!!!
March-29-2019
Phùng Trần – Trần Quế Sơn
CÙNG HỌA:
MỘNG
MỊ
Đêm rồi nằm
mộng thấy đi xa
Cảnh đẹp
nên thơ thoáng lướt qua
Thuyền nổi
bềnh bồng trên sóng biếc
Gió mang
mằn mặn ẩn tình hoa
Giai nhân
yểu điệu môi cười nhoẻn
Quân tử ngà
ngà mắt liếc đưa !
Tay áo quơ
ngang bình rượu đổ
Giật mình
tỉnh giấc tiếc khà khà !
THIÊN HẬU
TIẾP
HỌA:
ĐỢI TIN
XA
Thật buồn người hỡi bỗng
như xa
Nhung nhớ sao không dạm
bước qua
Tưởng phá, vội vàng che
hướng gió
Hay truông, ngơ ngác ngó
đường hoa
Bài thơ ví thử quen âm vọng
Bài thơ ví thử quen âm vọng
Tri kỷ đành thôi lỡ chuyến
đưa
Đang chán nỗi đời đa sự
quá
Trà khan, tình cạn, thốt
nhiên khà ...
Hawthorne 29 - 3 - 2019
Hawthorne 29 - 3 - 2019
CAO MỴ
NHÂN
HỢP
HỌA:
XUÂN ĐÃ
VỀ.
Trời cao
mây trắng én bay xa,
Gió mát hiu
hiu tận núi qua.
Lối đá rêu
phong rừng trổ lộc,
Bờ sông bụi
dại cỏ đơm hoa.
Đò ngang
đông khách luôn lui tới,
Thuyền dọc
nhiều người bận đón đưa.
Xuân đã về
rồi trong nắng ấm,
Rượu đào
trà cúc tiếng cười khà.
Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc.
CŨNG
HỌA:
GIẬT MÌNH : KHÀ
Cảm
nhận quen người mãi phía xa
Phóng
xe song mã hướng bay qua.
Băng
vào xanh ngắt hai làn chuối
Đã
gặp thơm lừng một cõi hoa.
Thấy
bạn gái xưa thường nhõng nhẽo
Đôi
ta huynh rởm bế đung đưa.
Tuột
tay , hoảng quá . nàng đâu biến
Tỉnh
lại , hiểu ra , bất giác : Khà !
Trần
Như Tùng
ĐỒNG
HỌA:
MƠ... GẶP LẠI CỐ NHÂN
Mơ màng thấy bóng cố nhân
xa
Mừng rỡ người xưa đợi bước
qua
Áo lụa phong phanh dài mái
tóc
Hình dung yểu điệu đẹp màu
hoa
Hôm nay gặp bạn, ta chào
đón
Hồi trước chia tay, tớ tiễn
đưa
Dự định hàn huyên mình sẽ
đãi...
Ai ngờ...vỡ mộng, rượu
ngon...khà...(!)
Mai Xuân Thanh
CÙNG HỌA:
KHƠI NGUỒN
Xướng họa khơi nguồn, dẫu cách
xa
Vườn hồng thắm nở bão bùng
qua
Chân thơ rạng rỡ hòa trăng
nước
Suối mộng nồng nàn trổ cánh
hoa
Đất Mẹ xuân cười tình nghĩa
nở
Khung trời én liệng tiếng lòng
đưa
Yêu đời sáng tỏ dòng thi tứ
Giải trí vui chơi, thỏa tiếng
khà..!
Đức Hạnh
30 03 2019
TIẾP
HỌA:
HỒI
TƯỞNG
Vậy hơn một tháng đã trôi
qua!
Trở lại thăm nhà cuối nẻo
xa
Đâu biết tình thân còn thắm
đượm
Nào hay cảm xúc vẫn thăng
hoa
Tiếng quen,mừng rỡ câu chào
hỏi
Giọng lạ ,vui đùa chuyện
đón đưa
Gặp gỡ bao ngày sao quyến
luyến
Đến giờ đưa tiễn.....rượu
ly...khà
songquang
HỢP
HỌA:
TRỜI
XUÂN
Tháng
ba, lạnh lẽo đã trôi xa
Tuyết
trắng tan dần rét mướt qua.
Trong
nắng tưng bừng chim lượn cánh
Trên
cành chúm chím nụ ra hoa.
Đào
mai ngoài cổng tơi bời rụng!
Tre
trúc bên hè kẽo kẹt đưa.
Đất
khách bạn bè ngày một vắng
Tìm
quên sáng tối rượu khề khà .
Mailoc
CŨNG
HỌA:
MỘT GIẤC MƠ
HOA
Cảnh quan chẳng khác trước
bao xa
Bất biến dù cho tuế nguyệt qua
Nàng vẫn thẹn thùng, ngời ánh mắt
Áo còn tha thướt,ngát hương hoa
Vui mừng thơ thắm liền tay tặng
Cuống quýt quà xinh tận mặt đưa
Vội vã,xoa đầu...đâu tóc nhỉ?
Hoá ra...mộng ảo,bật cười khà!
Thanh Hoà
Bất biến dù cho tuế nguyệt qua
Nàng vẫn thẹn thùng, ngời ánh mắt
Áo còn tha thướt,ngát hương hoa
Vui mừng thơ thắm liền tay tặng
Cuống quýt quà xinh tận mặt đưa
Vội vã,xoa đầu...đâu tóc nhỉ?
Hoá ra...mộng ảo,bật cười khà!
Thanh Hoà
ĐỒNG
HỌA:
NHỚ.
Dáng hình "đằng ấy" rập rờn qua
Ván đóng thuyền rồi, mãi lướt xa
Giọng nói lưu hoài hay tựa nhạc
Ánh nhìn đọng mãi đẹp như hoa
Phải chăng thuở đó tình yêu gọi?
Bởi tại duyên này gió chướng đưa?
Hiện chịu buồn đau hay hạnh phúc?
Ngộ đang nghĩ dở, tự cười... khà!
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA:
LỖI
HẸN
Chỉ mấy giờ bay chẳng qúa
xa
Mà người lỗi hẹn chả thèm
qua
Hạ chờ,thu đợi hoen màu
mắt
Đông nhớ,xuân buồn tủi dáng
hoa
Phòng vắng...đàn xưa chừng
thổn thức
Đêm dài...rèm lạnh khẻ đong
đưa
Chén Quỳnh rót sẵn còn hơi
ấm
Chửa uống sao nghe cứ khật
khà!
Thy Lệ
Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com