Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024

RONG RÊU PHẬN ĐỜI




RONG RÊU PHẬN ĐỜI

 

Cuộc đời thân phận tựa rong rêu

Cát bụi quanh đây có thật  nhiều

Sóng cuộn rong trôi theo nước đục

Dòng đưa rêu bám cạnh ghềnh xiêu

Trời  đông gió thét nghe xao xuyến

Tiết  hạ mưa gào thấy quạnh hiu

Cảnh vật hoang sơ hằn dấu tích

Tháng ngày dằng dặc nỗi cô liêu

 

songquang

20240901

 

BÀI HỌA:

 

DỖ LÒNG…

 

Tháng ngày dãi gội, tuế xanh rêu

Dâu bể, đau thương   nếm đủ nhiều

Sa số thác ghềnh , tuồng muốn thoái

Hằng hà bẫy cạm, ngỡ buông xiêu

Tự soi, tuổi chất đời meo mốc

Lui ngẫm, bóng tà dạ hắt hiu

Lệ đá canh khuya còn thổn thức…

Dỗ lòng thôi mộng giấc hoang liêu…

CAO BỒI GIÀ

1-9-2024

 

ĐỒNG HỌA:

 

U HOÀI

 

Trôi nổi, đời ta tựa đám rêu

Bấp bênh, va chạm, tổn thương nhiều

Cô đơn, gặm nhấm bao chiều muộn

Mệt mỏi, lê dài những bước xiêu

Cuộc sống lẻ đôi đầy quạnh quẽ

Tháng ngày đơn bóng thật đìu hiu

Mỗi đêm nghe gió qua hiên ngoại

Buốt nhói trong lòng nỗi tịch liêu.

 

Sông Thu

( 02/09/2024 )

 

CÙNG HỌA:

 

NGÔI NHÀ XƯA

 

Nhà cổ, bồi hồi mái ngói rêu

Chiến tranh tàn phá xót xa nhiều.

Buồn tênh thủy tạ sen hồ cạn

Trơ trọi chiếc cầu cột gỗ xiêu.

Giậu đổ bìm leo vườn quạnh quẽ

Đế tràn sậy bủa cảnh hoang liêu.

Trở về xóm cũ sau ly loạn

Ngẫm cảm sầu lòng nắng hắt hiu !

Mailoc

9-01-24

 

TIẾP HỌA:

 

HẨM HIU.

 

khi có ba, nhà chẳng cỏ rêu

Chiếc đơn khiến quả phụ ưu nhiều

Bôn ba, chợ sáng sương sâm bán

Vất vả, thân mai dáng mẹ xiêu

Mong ước, đàn con luôn mạnh khỏe

Âu sầu, phần số quá đìu hiu

Rời nơi cắt rốn lòng buồn tiếc

Lẻ bạn,xa bầy nỗi quạnh liêu.

LAN.

(02/09/2024).

 

HỢP HỌA:

 

CÔ LIÊU

 

Tháng ngày ủ sắc mảng đời rêu

Sóng gió triền miên rót cũng nhiều

Tới tấp mưa về khung cảnh buốt

Liên hồi nắng đổ bóng hình xiêu…

Lung linh lá cỏ bồi tươi thắm

Lấp lánh mây trời bớt xám …hiu

Ngắm ráng chiều rơi trên phố vắng

Chợt lòng quặn thắt biết… còn liêu !

PHƯỢNG HỒNG

 

CŨNG HỌA:

 

HỒ … ẨM THẤP

(chút trào phúng)

 

dọn sạch hồ rồi cũng vẫn rêu…

hay chăng mấy bữa đẫm mưa nhiều?

đá nằm tháng tháng chừng meo mốc

cột dựng ngày ngày chắc xẹo xiêu

khuất góc chân tường nên quạnh vắng

ngăn hàng mái ngói mới đìu hiu

nắng không chiếu tới thành hơi ẩm…

thoáng mắt nhìn vào biết tịch liêu!

 

anh khờ 🙂

 

ĐỒNG HỌA:

 

DẤU TÍCH

(Họa 4 vận)

 

Lối ngõ vào chùa phủ thảm rêu

Tường nghiêng mái đổ cảnh tiêu điều

Hồ sen trơ đáy thành bong tróc

Tượng Phật phai màu kệ ngả xiêu

Chánh điện điêu tàn thêm quạnh vắng

Thiền phòng lạnh lẽo đượm buồn hiu

Dừng quân một tối đêm truy địch

Thoáng nghĩ chiến tranh khổ lụy nhiều

Hưng Quốc

9-3-2024

 

CÙNG HỌA:

 

THÀNH CŨ RÊU PHONG .          

 

Mấy bức tường xưa đã phủ rêu

Sao chưa xô ngã uẩn u nhiều

Thành xây cửa vỡ đà nghiêng ngả

Luỹ đắp bờ trôi khiến vẹo xiêu

Một chắc bâng khuâng đường vắng vẻ

Đôi vài lãng đãng lối đìu hiu

Hồ sen rong cuốn tràn cây lá

Hoa cũng tàn phai giữa quạnh liêu ...

Rancho Palos Verdes  3 - 9 - 2024

CAO MỴ NHÂN

 

TIẾP HỌA:

 

NHƯ LỤC BÌNH

 

Như cụm lục bình giữa đám rêu

Theo dòng nước chảy cuốn đi nhiều

Nơi nào thuận đỗ vui dừng lại

Chốn lạ nan chèo vấp ngã xiêu

Xuôi nước nổi trôi đời lận đận

Ven  bờ điểm xuyết cảnh đìu hiu

Chiều lên đêm xuống buồn cô quạnh

Màu tím dịu dàng thắm tịch liêu !

THIÊN LÝ

 

HỢP HỌA:

 

BẾN CŨ

 

Con đò bỏ lại bến hoang rêu

Tạm bợ cầu xây, khách chẳng nhiều

Dưới nước trôi làn mây xám lạnh

Trên bờ rọi bóng nắng nghiêng xiêu

Cây đa vút vít chiều u uẩn

Rặng liễu rì rào tối hắt hiu

Cổ độ không còn người đến nữa

Thương cô lái khép cửa lòng liêu !

Lý Đức Quỳnh

 4/9/2024


CŨNG HỌA:


RONG RÊU PHẬN ĐỜI

Họa Vần


Tàn Xuân quyết chẳng để xanh rêu

Khổ nhọc chua cay dẫu ít nhiều

Bấy tiết Hè hanh đời quạnh quẽ

Bao mùa Đông giá bóng liêu xiêu

Da nhăn gối mỏi thêm thờ thẫn

Tóc bạc chân chồn lại hẩm hiu

Sáng đợi vầng ô chào nắng sớm 

Thu vàng dạo bước giữa hoang liêu


ThanhSong ntkp

CA.04/09/2024


ĐỒNG HỌA:


KIẾP THÂN TRO BỤI


Kiếp sống con người tựa đám rêu,

Một cơn cuồng lũ quét đi nhiều.

Hôm nay vườn tược cây nghiêng ngả,

Mốt tới căn nhà mái vẹo xiêu.

Ngắm bức dư đồ mà ngán ngẩm,

Nhìn tranh vân cẩu lại buồn hiu.

Tang thương bỗng chốc ra tro bụi,

Mới thấy đời mình thân lạc liêu(*)


 (*) liêu lạc = đơn chiếc, lẻ loi.

Đỗ Quang Vinh

phụng họa



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

quanghuyvu.cbg@gmail.com