LỜI BÀN THI SĨ. CAO MỴ NHÂN
Thứ sáu rồi ư ? Lại cuối tuần
Lại ngồi kiểm điểm, đếm gian truân
Từ nam ra bắc , rồi đông tiến
Tới viễn tây , nào thấy bóng xuân
Thế giới bao la, sao hạn hẹp
Mùa xuân như quả chín trên cây
Xuân là hoa lá, là tươi đẹp
Cho tất cả chi trái đất này
Nếu vậy thì vui, vui lắm chứ
Tại sao có vẻ giống bâng quơ
Phải vì xuân giấu niềm tha thứ
Nên ngác ngơ buồn, buồn ngác ngơ
Ngớ ngẩn rồi, thi sĩ tự phê
Tự khoe thiên hạ nỗi ê chề
Mỗi tuần thứ sáu hồn buông thả
Ra khắp phương trời, mới hả hê
Hãy đọc thơ ông Hàn Mặc Tử
Qua ông Bùi Giáng, Vũ Hoàng Chương
Ba người ba lối, nhưng coi thử
Quý vị nêu trên, bước một đường
Gàn dở hay nhìn đời chán nản
Thưa không, họ rất ...rất yêu đời
Họ đi bất chợt, không ai cản
Khiến họ cam đành bỏ cuộc chơi ...
Hawthorne Thứ Sáu 13 - 9 - 2024
CAO MỴ NHÂN
BÀI HỌA:
BÁI PHỤC CÁC ĐẠI THI NHÂN
Thứ sáu người ơi, lại hết tuần
Đếm cười khôn xuể nỗi chuyên truân
Di Nam, giã Bắc đời trôi nổi…
Đất khách lạc loài chẳng thấy xuân.
Càng mở lòng ra, càng chật hẹp
Sầu thu lá rụng xác xơ cây
Trời quen mây trắng, lam chiều đẹp
Đất lạ , cô đơn tủi phận này…
Buồn mãi mà chi, đừng vậy chứ
Giữa đời sao lại cứ lơ quơ
Vào hàng, hội nhập quên vì thứ…
Năm tháng quen rồi, hết ngẩn ngơ
Ngẫm mình thấy ngán, lại cười phê
Tự ngoáy lời ngông, thưỡn miệng chề…
Ngó xuống, kênh kênh, không đến nỗi…
Ngửa lên nín bặt, hết ha hê.
Say ngâm thi phú bao thi tử
Men nhấp, môi thầm nhẩm mấy chương
Ngẫu hứng, hàn đây ta tác thử…
Vài câu đã hóc… luật thi Đường.
Rõ chán, mọn tài nên chóng nản
--Đâu như mặc khách sống sênh đời
Văn phong thanh thoát , khôn gì cản…
Khiến gã teo hồn, bỏ ý chơi…
CAO BỒI GIÀ
13-9-2024
ĐỒNG HỌA:
RONG CHƠI CUỐI TUẦN
Mải đếm ngày qua, đợi hết tuần
Có hai ngày nghỉ, thoát chuyên truân
Tha hồ thư giãn cho bằng thích
Phơi phới như vừa trở lại xuân.
Công viên góc phố dù hơi hẹp
Vẫn mát vòm xanh những tán cây
Hoa cỏ lúc nào trông cũng đẹp
Cho ta yêu quá thế gian này.
Một mình đi bộ, đời vui chứ !
Rũ bỏ bao điều nghĩ quẩn quơ
Tưởng tượng mình là trang lữ thứ
Thấy gì cũng lạ, ngó lơ ngơ.
Một làn gió nhẹ cũng làm phê
Quên tuổi vào thu, nỗi muộn chề
Hớn hở tung tăng chân sáo nhảy
Đùa cùng vạn vật, hát ha hê...
Nhẹ nhõm bước chân người lãng tử
Bên mình chỉ một túi văn chương
Nghĩ thầm, lẩm bẩm rồi ngâm thử
Khoe với vòm cây, cỏ cạnh đường.
Hai ngày thả lỏng quên buồn nản
Lại thấy lòng yêu quá cuộc đời
Chẳng có còn chi là vật cản
Hàng tuần, tiếp nối cuộc rong chơi.
Sông Thu
( 14/09/2024 )
CÙNG HỌA:
TRẺ LÀM, GIÀ HƯỞNG.
Vất vả tăng ca suốt cả tuần
Hôm nay chủ nhật hết nan truân
Thảnh thơi ca hát cùng bè bạn
Nhảy nhót tưng bừng thuở tuổi xuân.
Đồng lương mỗi tháng tuy hơi hẹp
Cố gắng dụm dành tậu ít cây
Chăm sóc mỗi ngày hoa trổ đẹp
Lòng vui, hạnh phúc quá thân này.
Cuối tuần được dịp đi chơi chứ
Bơi lội,hẹn hò hết quẩn quơ
Siêu thị dạo mua thêm mấy thứ
Khi về, túi rỗng mới buồn ngơ.
Bình bầu từng quý mới là phê
Tiên tiến bị rơi, dạ não chề
Công sức bao ngày thành cát bụi
Mặt mày ủ rũ chẳng cười hê.
Làm xếp trong tay nhiều đệ tử
Yêu thơ một bụng chứa văn chương
Giải lao, ngẫu hứng ta bèn thử
Một khúc thi ca,quán vệ đường.
Cuộc sống khó khăn xin chớ nản
Dặn lòng,cố gắng chốn trường đời
Gian truân thử thách khôn ngăn cản
Tích lũy, về hưu nghỉ dưỡng chơi.
LAN
(14/09/2024).
TIẾP HỌA:
THI ĐƯỜNG GIAN NAN
Tập tễnh mần thơ suốt một tuần!
Bao ngày học hỏi lắm chuyên truân!
Lời thô ý mọn quên nhiều chữ
Ngán ngẩm nghe hồn chẳng thiết xuân!
Áo não buồn tênh vì nghĩa hẹp
Thôi đành bỏ bút dạo vườn cây
Quỳnh hoa, nhánh liễu màu xinh đẹp
Cảm tạ người ơi quá tuyệt này!
Quay vào dạ nhẩm nên mừng chứ!
Giấy mực trên bàn lại gắng quơ
Tỉ mỉ từng câu dò mọi thứ
Ân cần chỉnh luật khó làm ngơ!
Thế rồi tự thưởng tách cà phê
Quẳng gánh suy tư khép miệng chề
Tác phẩm đầu tay lòng mở hội
Âm thầm giấu kín chả tung hê!
Xét lại hình như dùng vận tử
Đâu ngờ chính tả phạm vài chương
Làm siêng mấy bận khôn màng thử
Nhẫn nại cùng qua khắp nẻo đường
Thơ rèn trí luyện không hề nản
Lỗi bệnh Đường Thi nhớ cả đời
Ới bạn chung tình xin chớ cản!
Bằng bằng, trắc trắc ghẹo chàng chơi!
Như Thu
09/14/2024
HỢP HỌA:
KHÔNG XUÂN
Loáng thoáng liền nghe: -Đã hết tuần
Mà đời cứ rứa, vẫn chiên truân*
Lìa quê đá sỏi, tìm trù phú
Mộng vỡ âm thầm, tuyệt vọng xuân
Lặng ngắm khung trời sau cửa hẹp
Đông tàn, gió lộng xác xơ cây
Hàn liêu một cõi sầu bất tận
Cỏ dại lìm im mãi chốn này
Cố níu ngàn xưa, chi nữa chứ
Tay đời đã mỏi, viển vông quơ
Bao lần sám hối lòng chưa thứ
Giọt lệ cô tình mãi ngẩn ngơ
Ngơ ngác mây trời khóc phủ phê
Trăng khuya bất động, chán chê chề
Trùng khơi sóng cuộn xô vào núi
Mãi vỗ ầm ào, có hỷ hê ?
Áo bạc phong sương, màu lãng tử
Chén thù chén tạc khách văn chương
Câu thơ kết chuỗi niềm tang hải
Thật ấm lòng khi lỡ bước đường
Sống giữa vu vơ hoài cũng nản
Không hoa, tuế nguyệt vắng hương đời
Không xuân chẳng thể nên ngày hội
Có cuộc vui nào một khách chơi?
Lý Đức Quỳnh
14/9/2024
CŨNG HỌA:
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐI
Thời gian chớp mắt đã thêm tuần
Lưu lạc sông hồ lắm nỗi truân
Rảo khắp trời Nam rồi xuất ngoại
Hoa Kỳ trú ngụ ngóng tin xuân
——-
Đất nước giàu sang tình chẳng hẹp
Xuân về hoa bướm rạng ngời cây
Tấm lòng rộng mở luôn vui đẹp
Thế giới mê say nhập chốn này
——-
Niềm vui hẳn phải vui cùng chứ
Sao lại thẩn thờ mãi quẩn quơ
Chỉ tại nơi đây luôn thiếu thứ
Tình quê nghĩa xóm mới ngu ngơ
——
Cố hương luyến nhớ tự lòng phê
Xót nghĩ ưu tư lại chán chề
Thả lỏng vui đời thêm sức sống
Lo chi lão hạc cứ hà hê
——
Bên hiên phảng phất mùi Chi tử
Trong trắng gợi hồn thảo vội chương
Tức cảnh sinh tình ngâm hát thử
Bài thơ lục bát ngọt như đường
——
Bạn bè xa vắng thêm buồn nản
Vất vưởn ngày qua giữa cõi đời
Ai thắng ai thua giờ đếch cản
Từng người vội bỏ chẳng thèm chơi
Hưng Quốc
Texas 9-14-2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com