PHÚ GÃ CAO BỒI
Gã Cao Bồi Già;
Rõ là dớ dẩn!
Ngớ ngẩn vẩn vơ,
Ngông ngao thơ thẩn!
Múa may chữ tung tẩy hoa sói hoa hòe;
Vay mượn vần ngâm nga lẩm ca lẩm cẩm.
Lúc còn thơ nằm co khểnh võng, tai vênh vểnh nghe tiếng hát hò ru;
Khi mới lớn chạy quáng quanh làng, hồn ngu ngơ Xướng lời thơ vớ vẩn.
Mê chơi chữ nghĩa,trầm tiếng buồn thương;
Say vẽ nhịp vần, đắm câu ta thán.
Mơ màng rị mọ, phóng bút viết đại thể tự do;
Lúi húi tập tành , thả ngòi gieo quàng thơ lục bát.
Vò đầu bứt tóc, làm quen cùng bà cố “Ngũ ngôn”;
Vắt óc xoa cằm ,kết nghĩa với cái anh “Đường Hán”.
Đọc đi đọc lại, tự hí hửng nhếch môi;
Ngâm tới ngâm lui, mãi gật gù xoa trán.
Khoe thầy khoe cô,
Dứ chúng dứ bạn.
Thấy cô em lớp dưới lên tiếng thích vô cùng;
Gặp đàn chị xóm trên ngỏ lời khen tuyệt lắm.
Thế là:
Thơ gió thơ mây, thơ mưa thơ nắng ,đầy ẩn ý trổ hết lăng xăng;
Chữ yêu chữ nhớ,chữ giận chữ hờn ,đủ mỹ từ tung ra lảm nhảm.
Viển vông mơ tưởng, những học đòi Nguyễn Khuyến , Tú Xương;
Huyễn hoặc ước ao, tập bắt chước Đinh Hùng, Huy Cận.
Có cô nàng kia;
Thò lò mê mẩn.
Xoắn xít dùng dằng;
Ỏng eo dấm dẳng.
Hắn đón chờ mấy lời ca tụng khen;
Nàng đòi tặng bao điệu thơ tình cảm.
Như diều căng gió phấp phới câu tuôn;
Tựa hạn gặp mưa dạt dào chữ mắn.
Mũi mắt nàng có ve có toét , cũng họa hình xinh mắt chim câu;
Dáng hình em như vịt như ngan, xin tôn vóc đẹp hình chim hạc.
Đâu ngờ:
Cô ả ngất ngây!
Nàng ta tới tấn!
Quyết sửa túi ,chàng thi sĩ lao đao;
Đòi nâng khăn ,gã nhà thơ lận đận
Chột dạ tỉnh ngu;
Thót tim trốn lẩn.
Ả tìm phương bắc, hắn trú đầu nam;
Nàng kiếm chốn đồng, gã lui cuối bản.
May thay:
Chính quyền thông báo, quy hoạch đất nhà;
Cao xanh rủ tình, xoay vần số phận.
Hắn tếch về thành, thoát cảnh túng tù;
Nàng lưu lại ruộng, quên vòng mê mẩn.
Thế là thế , lại hưng hứng vần tuốt tuột tuôn ra;
Dưng đâu dưng, vẫn ngo ngoe chữ phăm phăm thả vận.
Châm chích trào phúng, nhiều lúc sái quai hàm;
Thao thức thở than, lắm khi trào lệ mặn.
Khối người thương vỗ bốp tay khen;
Nhiều kẻ ghét xầm xì lưỡi mắng.
Ai khen thì tạ, ai chê nhận lời;
Ai ghét vẫn vui,ai thương cúi cảm.
Giờ đầu bạc,bát cú chẳng buông tha;
Nay mắt mờ ,thất ngôn còn đeo bám.
Danh tính Cù Mè!
Xưng cùng chúng bạn.
Lại loay hoay góp phần thơ đạo, để trí khỏi sa đà;
Cũng tập tọe chấp bút lời kinh, mong hồn không khô hạn.
Lời thơ cứng cỏi, xin Mẹ gọt mài;
Vần điệu ngô nghê, cầu Cha uốn nắn.
Có bài xướng lại chóng chóng xong bài;
Có cuộc thi bèn nhanh nhanh nộp bản.
Đã đôi lần tỉ thí, tắt đài từ mốc gửi xe;
Từng mấy bận so tài, rớt bịch trước vòng sơ vấn..
Nên lắm báo nghe hiệu Cù Mè kỳ quái, quyết bụng cấm lai;
Cũng nhiều trang thấy danh Cao Bồi ngông nghênh, thẳng tay cho phắn.
Tự an một tiếng nào tập nhớ tập quên;
Tự nhủ đôi lời cố học thầm học nhẩm.
Hì hì mới nhớ ,chẳng sôi chẳng nấu tí tẹo văn chương;
Ha hả đòi quên, toàn hấp toàn xào linh tinh muối mắm.
Biết ngâm biết viết cam chịu ngọng chịu gàn;
Không vị không bằng thì đành chua đành khắm.
Ngày ngày hắn vẫn ê a;
Khắc khắc y còn lẩm nhẩm.
Vui thơ vui phú, ôi cái duyên vận y;
Đùa chữ đùa câu ấy thằng nợ đeo hắn!
CAO BỒI GIÀ
16-09-2012
Trả lờiXóaĐọc phú Cao Bồi
Ngồi buồn lại đọc phú Cao Bồi
Khoái giọng mè nheo chẳng muốn thôi
Cụ Tú tinh ma đào gốc rễ
Anh Cao ranh mãnh cắt ngang trồi
Văn hay chẳng phải nhiều nghiên mực
Rượu tốt đâu cần lắm cốc bôi
Món phú giờ đây thành đặc sản
Làng văn tuyệt chủng đã lâu rồi
Huy Vụ 18/09/2012
Mons Phus nayf nhinf qua thif cos ver khos, nhwng CBG nghix rawngf anh Vuj taapj chowi mons nayf cungx ddwowcj ,bowir vif ai ddax twngf quen loois vieets bieenf ngaaux cur theer thow Đã quen lối viết biền ngẫu của thơ Đường thì anh Vụ cũng có thể chơi món này được đấy,thử viết đi anh Vụ ơi !
Trả lờiXóaem kg đu kha nang Bac oi. Mon nay kho qua
Xóa