Gió thu heo lạnh bước hoang đêm
Gõ phách trêu ai giật vách thềm
Trăng vẫn co mình ,thuyền chếch mũi
Sương còn đan sợi, giải buông rèm
Nguồn cơn trĩu dạ sầu u nghiệt
Cớ sự chat lòng nhức nhối thêm
Ngửa mặt xòe tay, trăng gió cả…
Chẳng lời an định dỗ đôi niềm !
CAO BỒI GIÀ
27-09-2012
xin họa:
Chẳng lời an định dỗ đôi niềm !
Ngẫu hứng Đường thi cứ mạnh thêm
Ánh mắt đưa tình soi trước cửa
Lời ru gợi cảm lướt sau rèm
Câu thơ thức dậy lăn bên gối
Điệu phú cựa mình động mặt thềm.
Trằn trọc canh khuya không chợp mắt
Gió thu heo lạnh bước hoang đêm
ĐỒ CÓC
xin họa:
Chẳng lời an định dỗ đôi niềm !
Ngẫu hứng Đường thi cứ mạnh thêm
Ánh mắt đưa tình soi trước cửa
Lời ru gợi cảm lướt sau rèm
Câu thơ thức dậy lăn bên gối
Điệu phú cựa mình động mặt thềm.
Trằn trọc canh khuya không chợp mắt
Gió thu heo lạnh bước hoang đêm
ĐỒ CÓC
ĐÊM THU DẠ CỒN
Trả lờiXóa(Hoạ ngược vần)
Nối bài xướng với bài hoạ thành "Thủ vĩ ngâm"
Gió thu heo lạnh bước hoang đêm
Gõ phách trêu ai giật vách thềm
Trăng vẫn co mình ,thuyền chếch mũi
Sương còn đan sợi, giải buông rèm
Nguồn cơn trĩu dạ sầu u nghiệt
Cớ sự chat lòng nhức nhối thêm
Ngửa mặt xòe tay, trăng gió cả…
Chẳng lời an định dỗ đôi niềm !
Chẳng lời an định dỗ đôi niềm !
Ngẫu hứng Đường thi cứ mạnh thêm
Ánh mắt đưa tình soi trước cửa
Lời ru gợi cảm lướt sau rèm
Câu thơ thức dậy lăn bên gối
Điệu phú cựa mình động mặt thềm.
Trằn trọc canh khuya không chợp mắt
Gió thu heo lạnh bước hoang đêm
ĐỒ CÓC