Thứ Ba, 24 tháng 5, 2011

CẦU ĐIÊN

Nghĩ nhăng lắm lúc muốn mình điên
Bởi lẽ khi điên chắc hết phiền
Nỗi muộn không đeo vui tựa trẻ
Chuyện đời chẳng biết…sướng như tiên
Nhưng lo nặng lỗi cùng Cha kính
Lại sợ chồn vai cả vợ hiền
Quắt quéo tâm can, điên há dễ
Điên thì cũng phải…phúc phần riêng !
CAO BỒI GIÀ
24-05-2011

XIN HỌA :
MONG DỞ
Thật lạ ai người cũng muốn điên.
Nào điên mà đã hết ưu phiền.
Người khôn chớ tưởng... khôn là quỷ.
Kẻ dở không ngờ... dở hóa tiên.
Rủi lúc xiêu lòng toan chuyện ác.
May mà vững dạ ngộ điều hiền.
Tâm an mọi sự điều an cả.
Chia sẻ lòng ai một nỗi riêng.
Nguyễn Huy Vụ
HỌA ĐÁP :
ĐỜI QUẨN
Lắm phen đối ẩm với người điên
Sang sảng cười vang, họ chả phiền
Vui vẻ nô đùa nào khác trẻ
Thanh nhàn thú ẩm há thua tiên
Lo toan rõ chẳng, ngây ông thiện
Tính toán thì không, thật bạn hiền
Trăm nỗi buồn lo…vò đứa tỉnh
Điên khùng có lẽ thoát sầu riêng !
CAO BỒI GIÀ

25-05-2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

quanghuyvu.cbg@gmail.com