DẠ CẢM
Sờ quanh chỉ thấy bóng bên
tôi
Đêm đã chìm sâu giấc ngủ vùi
Tiếng cú cụt hơi
như dở khóc
Lưỡi trăng cau mặt tựa đang
cười
Đôi làn gió xoáy, xong đời
diệp
Một ánh sao rơi, hết kiếp
người?
Lạnh thấm sương sa, hồn rỏ
lệ
Ta mình quấn quýt vẫn
…đơn côi?
CAO BỒI GIÀ
22-08-2019
BÀI HỌA:
TÂM SỰ CỦA LÁ
Đêm khuya xao xuyến chỉ riêng tôi
Gió động cành khuya lá dập vùi
Cánh úa xác xơ nhoà mắt lệ
Thân tàn loang lổ cạn môi cười
Xót xa cánh diệp thưa bao kẻ
Nuối tiếc hương hoa hỏi mấy người
Giá buốt tâm tư mình một bóng
Từng hồi cú rúc lạnh hồn côi
Thanh Hoà
Gió động cành khuya lá dập vùi
Cánh úa xác xơ nhoà mắt lệ
Thân tàn loang lổ cạn môi cười
Xót xa cánh diệp thưa bao kẻ
Nuối tiếc hương hoa hỏi mấy người
Giá buốt tâm tư mình một bóng
Từng hồi cú rúc lạnh hồn côi
Thanh Hoà
ĐỒNG HỌA:
BÓNG
Đêm nào cũng chỉ hắn và tôi
Đèn mới thắp lên, đến nép
vùi...
Càng bị đuổi xua, lời cáu
gắt
Càng thêm xán lại, miệng tươi
cười
Lắng nghe kiên nhẫn ngàn tâm
sự
Chia sẻ sâu xa một phận
người
Nhà vắng phần nào thêm ấm
cúng
Canh tàn thấy đỡ tủi thân
côi.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
MỘNG
Giấc điệp mơ
màng em với tôi
Bên hoa
huyển hoặc bướm say vùi
Ngất ngây
hương thắm lòng mông muội
Lặn ngụp
gương nga mắt rỡ cười
Dào dạt nghê
thường rung điệu vũ
Đê mê vu
đỉnh lạc dung người
Vô tình cơn
gió luồn song ngoại
Bừng tỉnh
nhìn quanh bóng lẻ côi!
Phương
Hoa -Aug 22nd 2019
TIẾP HỌA:
HỒN
ĐÊM
Im
lìm lều trại, chỉ mình tôi
Đống
lửa tàn tro củi đã vùi.
Rờn
rợn thú rừng xa vắng gọi
Xanh
xao vành nguyệt hắt hiu cười.
Tàng
cây xào xạc chừng lời hát
Cành
liễu phất phơ ngỡ bóng người.
Thú
vị hồn đêm ngàn tiếng động
Lưng
trời gần sáng ánh sao côi.
Mailoc
HỢP HỌA:
HÌNH VỚI BÓNG.
Hôm qua bóng ngã dưới chân
tôi
Vội vã đưa tay đỡ bóng vùi
Chợt thấy như là hình trốn
bóng
Mới hay vỡ lẽ bóng đang cười
Ú tim chi nhỉ ai đùa bóng
Ấm ớ gì đây bóng rỡn người
Thiếu bóng thì thôi đời trống
hổng
Hình, người với bóng có đâu
côi...
Hawthorne 22 - 8 -
2019
CAO MỴ NHÂN
CŨNG HỌA:
LẠNH HỒN CÔI
Đêm
khuya trăng xế, một mình tôi
Thương xót đời trai, giấc mộng vùi
Sông núi hồn thiêng đang dở khóc
Kiếp duyên hậu thế dễ đâu cười
Mưa sa, gió táp, mờ nhân ảnh
Xiềng xích, cùm gông, đọa phận người
Ngóng đợi ngày xuân trong ký ức
Đêm đông giá rét, lạnh hồn côi.
Người Nay
Thương xót đời trai, giấc mộng vùi
Sông núi hồn thiêng đang dở khóc
Kiếp duyên hậu thế dễ đâu cười
Mưa sa, gió táp, mờ nhân ảnh
Xiềng xích, cùm gông, đọa phận người
Ngóng đợi ngày xuân trong ký ức
Đêm đông giá rét, lạnh hồn côi.
Người Nay
ĐỒNG
HỌA:
BÓNG TỐI
BÓNG TỐI
Sắc tối lan dần đến phủ tôi
Từng cơn khắc khoải giấu đêm vùi
Duyên tình đã hết khô dòng lệ
Số kiếp còn chi héo nụ cười
Tục lụy loanh quanh vì tạo hoá
Thần tiên luẩn quẩn bởi con người
Đồng hồ tích tắc dài hơi thở
Đợi ánh trăng gầy một bóng côi
Từng cơn khắc khoải giấu đêm vùi
Duyên tình đã hết khô dòng lệ
Số kiếp còn chi héo nụ cười
Tục lụy loanh quanh vì tạo hoá
Thần tiên luẩn quẩn bởi con người
Đồng hồ tích tắc dài hơi thở
Đợi ánh trăng gầy một bóng côi
Minh Thuý
CÙNG HỌA:
ĐỐI
BÓNG
Đối
bóng trên tường chỉ một tôi
Gà
khuya eo óc nẫu đêm vùi
Nhiều
khi vui vẻ mà như khóc *
Lắm
lúc buồn tênh lại muốn cười (!)
Gió
táp vèo bay,tan xác lá
Đèn
khêu vụt tắt, tạnh đời người!
Mi
sầu lệ đắng lòng tê tái
Mình
đối diện mình dỗ bóng côi!
21-8-2019
Nguyễn
Huy Khôi
TIẾP HỌA:
MỘT ĐÊM TRONG RỪNG
Đêm
dài rừng thẳm gửi thân côi
Đôi
tiếng sói tru rợn lạnh người
Gió
giật cây chồm dường quỷ múa
Trăng
mờ khỉ ngáy ngỡ ma cười
Rùng
mình nghe thấy gà kêu loạn
Đói
bụng thèm sao miếng sắn vùi
Nhất
dạ lâm ngàn kinh mất vía
Đan
cành buộc vững tự xiềng tôi .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
VÙI Ủ MỘNG
Đêm lạnh canh khuya chỉ một
tôi
Nhìn quanh có bóng cạnh bên
người
Xót thân lẻ bạn cau mày khóc
Gẫm phận xa quê nhếch miệng
cười
Nhủ dạ cảm đời thương mẹ goá
Thầm lòng mến thế xót con
côi
Ra chi ảo ảnh mà suy xét
Tỉnh giấc tàn canh mộng ủ
vùi
songquang
CŨNG HỌA:
BỞI...MỒ
CÔI ,
Giờ đây
chốn cũ một mình tôi
Bao tháng
ngày vui đã lịm vùi
Kỷ niệm lấp
đầy đôi mắt biếc
Niềm đau
tràn ngập khóe môi cười
Bờ vai chở
nặng gai trần thế
Cõi tạm bồi
thêm số phận người
Gió rít
từng cơn nghe não nuột
Con tim
nhói buốt bởi ...mồ côi
PHƯỢNG
HỒNG
ĐỒNG
HỌA:
DẠ HÀNH
Tiễn gót anh đi chỉ có tôi
Sân ga nhỏ buốt thoáng dăm
người
Hắt hiu ánh điện như hờn tủi
Lấp loáng đèn khuya tựa ngủ
vùi
Tiếng hú cắt ngang tâm trạng
thảm
Hồi còi xé nát mảnh tim côi
Đêm nay sương xuống mềm vai
lạnh
Cố gượng làm vui điểm nụ
cười
Đinh Hồng Hà
CÙNG
HỌA:
BÓNG VÀ TÔI
Đêm về ...thầm lặng hắn và
tôi
Thiên hạ say sưa giấc mộng
vùi
Đối mặt, đôi bên dù chả nói
Choàng vai, hai đứa tựa như
cười
Xuân thì...nhanh nhẹn ...tươi màu
mắt
Tuổi hạc...lom khom...héo dáng
người
Rồi có một ngày...xa tất
cả......
Ta về phương đó...chẳng mồ côi
!
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
BẠN và
TÔI
Lên đèn là
bạn đến cùng tôi
Chiều xuống
màn đêm đã lấp vùi
Tâm sự dạt
dào say mắt liếc
Phòng khuê
ấm áp nhếch môi cười
Vần thơ
xướng họa hài hòa vận
Ý tưởng
tràn dâng thỏa thích người
Khuya khoắt
cùng nhau hủ hỉ nhé
Thương ta
phải chịu cảnh mồ côi !
THIÊN
HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com