VIỄN MỘNG
Làm sao thấu nghiệm cả trời
sao
Mắt thịt, người trần những ước
ao
hòng nắm thiên cơ, dò bác Đẩu
Mạo soi dương số , hỏi anh
Tào
Tài hèn ngạo vói, liều khôn
xiết
Trí mọn ngông đòi, lộng biết bao
Đến chết nhân gian còn chửa … tỉnh
Mê bay, đắm chạy tận vời
cao…
CAO BỒI GIÀ
06-07-2019
BÀI HỌA:
CUỐI
ĐỜI NHÌN LẠI
Ước như chim lượn tận trăng
sao
Tựa cá vẫy vùng ở dưới ao
Quyền phép cao vời so Bắc
Đẩu
Trí tài lừng lẫy sánh Nam
Tào
Tiếc thân gò bó trong khuôn
khép
Tủi phận chôn vùi sau cổng
bao
Gần hết đời người còn lẹt
đẹt
Mong gì với được đến trời cao
!
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
NGẪM
Mộng
mơ huyễn tưởng chạm ngàn sao
Rốn
bể nông sâu khó định,ao
Hoạn
lộ đua đòi gờm Cụ Đẩu
Duyên
cơ chờn trợ ngại ông Tào
Thấp
cao mải tính tiền căng đẫy
No
đói khôn lường bạc rỗng bao
Dở
mạ má sưng đời mới thấm
Quê
mùa một cục vẫn vời cao(?)
07-7-2019
Nguyễn
Huy Khôi
CÙNG HỌA:
DÙNG NGƯỜI.
(Phỏng theo giai thoại Nam Tào, Bắc
Đẩu)
Đẻ con nào dám ước cùng ao
Bỗng chốc chúng làm trọng trách
cao
Chấm sổ lìa đời giao Bắc Đẩu
Ghi danh sinh hạ phó Nam Tào
Tào nền tu tỉnh không mang
tiếng
Đẩu ác tâu bừa rụng uổng sao
(*)
Tội của Ngọc Hoàng cao quá
núi:
Người khùng phong Thánh (**) hại nhường
bao!
(*) - Mỗi người cõi thế chết ứng với một ngôi sao đổi
ngôi.
Bắc Đẩu ngại việc, tâu ẩu làm bao người chết
oan.
(**) - Trong truyện là Ngọc Hoàng phong Thần cho hai
người,
nhưng đưa từ Thần vào câu này bị lỗi bằng
trắc.
060719.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
GẮNG TỚI ĐÍCH XA
Ngày này viễn mộng quý làm
sao
Tuổi trẻ bước rời khỏi vũng
ao.
Cóc tía kiện trời lờ Bắc
Đẩu
Vũ môn cá vượt phớt Nam
Tào.
Vươn theo đích cả từ nơi
thấp
Tỏa sáng tâm hồng tỏ chí
cao.
Vũ trụ bay lên tiên tổ
ước
Hậu đời dâng lễ có là bao
.
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
VỌNG TƯỞNG
Đêm vắng ngồi nhìn đếm ánh
sao
Để rồi lòng mãi ước và
ao....
Phải chi...gặp mặt cùng ông
Đẩu
Giá được...cầm tay với bác
Tào
Lên đến Thiên Đình thăm Thượng
Uyển
Bước vào Nguyệt Điện viếng Trời
cao
Giật mình đụng gối cơn
mơ...tỉnh
Mới thấy đời mình...chẳng có bao
!
songquang
CŨNG HỌA:
ĐÃ
THẾ
Đêm đông
gió thổi lạnh làm sao
Áo ấm ,khăn
quàng thơ thẩn ao
Trong sáng
hoa sen chờ cúng Phật
Mập mờ phần
số đợi xinTào
Đường trần
vất vả lao xao lắm
Thượng giới
an nhàn tĩnh lặng bao
Đã thế sân
si đeo bám mãi
Khi nào mới
với được trên cao !
PHƯỢNG
HỒNG
ĐỒNG
HỌA:
MỘNG HÃO HUYỀN
Mắt gởi xa vời những ánh Sao
Ngồi thầm tưởng tượng việc hằng ao
Hồn mơ chức trọng như ông Đẩu
Dạ ước quyền uy giống chú Tào
Bởi kiếp thua bề rầu lắm thể
Vì đời kém cạnh khổ dường bao
Trên trời dưới đất vui khùng vậy
Bút dốc không cùng nói chuyện cao
Ngồi thầm tưởng tượng việc hằng ao
Hồn mơ chức trọng như ông Đẩu
Dạ ước quyền uy giống chú Tào
Bởi kiếp thua bề rầu lắm thể
Vì đời kém cạnh khổ dường bao
Trên trời dưới đất vui khùng vậy
Bút dốc không cùng nói chuyện cao
Minh Thuý
CÙNG HỌA:
SAO
HÔM
Đêm qua thơ
thẩn dọc bờ ao
Ngước mắt
nhìn trời lấp lánh sao
Dáng dấp
lưỡi cày là Bắc Đẩu
Tinh quân
thập tự chắc Nam Tào
Sương rơi
lác đác lòng se lạnh
Liễu rủ lơ
thơ dạ nhớ bao
Đứng ở nơi
này trông núi nọ
Khi nào với
tới đỉnh trên cao ?
THIÊN
HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com