LỠ
BƯỚC…
Tối sụp trần gian đáo cõi
tù
Đất trời tắm nhuộm sắc thâm
u
Trăng sao nào cậy đều lu
nhạt
Rừng núi còn hù lẫn thực
hư
Cú vọ khứu tinh cong mỏ
gáy
Anh hùng mắt quáng cũng tay
thu
Côn trùng hợp xướng, lời ư
ử
Ngàn dặm, sương sa khách
rối mù
CAO BỒI
GIÀ
30-05-2019
BÀI
HỌA:
NGÀY TẬN THẾ
Bức bối như trong chốn ngục
tù
Bầu trời xám xịt cảnh âm
u
Vầng trăng đỏ quạch đầy man
rợ
Mặt đất lõm lồi tựa ảo
hư
Giấy rác tràn lan không kẻ
dọn
Bạc tiền tung tóe chẳng ai
thu
Mình ta dò dẫm vô phương
hướng
Gió thốc, giông bay, bụi
tỏa mù...
Sông
Thu
ĐỒNG
HỌA:
ĐƯỜNG
ĐÊM
Lỡ lạc vào đêm,lối tối u
Trăng sao chả có,khác chi
tù
Bóng hình dãy núi, nom kỳ
dị
Cảnh tượng bờ đê,thấy ảo
hư
Rặng liễu vi vu mau cẳng
rụt
Lùm tre xào xạc vội mình
thu
Đường xa,dặm thẳm, lần mò
bước
Dò dẫm chân quơ, dẫu chẳng
mù
ThanhHoà
CÙNG
HỌA:
KIẾP SỐNG THỪA
Sống chẳng tự do khác mấy tù?
Phí thừa trí tuệ lẫn vai u
Trên hồ bọt nước chờ tan rã
Dưới đập con thuyền đợi hoại hư
Lửa nhớ nghìn trùng pha sắc hạ
Mây sầu vạn kỷ phối màu thu
Thanh xuân hoài bão không về hội
Úp mặt vào đông đến tuyệt mù !
Lý Đức Quỳnh
Sống chẳng tự do khác mấy tù?
Phí thừa trí tuệ lẫn vai u
Trên hồ bọt nước chờ tan rã
Dưới đập con thuyền đợi hoại hư
Lửa nhớ nghìn trùng pha sắc hạ
Mây sầu vạn kỷ phối màu thu
Thanh xuân hoài bão không về hội
Úp mặt vào đông đến tuyệt mù !
Lý Đức Quỳnh
TIẾP
HỌA:
TẠI
TÙ
Tại ngoại thiên thu nhất
nhật tù
Sớm chiều chỉ ngó khối sầu
u
Từng nghe tâm động nơi vô
thức
Lại tưởng tình buồn chốn
huyễn hư
Thân đã lạc loài trong xích
sắt
Hồn còn lơ lửng giữa trời thu
Hồn còn lơ lửng giữa trời thu
Biết ai thân thiện mà han
hỏi
Quyến thuộc âu lo xa tít mù
...
Hawthorne 31 - 5 -
2019
CAO MỴ
NHÂN
HỢP
HỌA:
LỠ BƯỚC SANG NGANG
Lỡ bước sang ngang nhận
kiếp tù
Nhớ về em gái lại thương
u.(mẹ)
Dẫu rằng tận lực dường chưa
thỏa
Dù có thật lòng cũng hóa
hư.
Bữa nghẹn đầm đìa cùng sét
bát
Đêm dài đằng đẵng với ba
thu.
Mẹ ơi , bất hiếu , coi
không lận
Dõi mắt nhìn quanh thảy tối
mù .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
BƯỚC LẠC VÀO
TÙ
Bàng hoàng bước lạc cửa nhà
tù
Cứ tưởng sụp trời,đất nổi
u
Tháng đó xuân nào thời cuộc
hỏng
Ngày kia năm nọ tiếng danh
hư
Lên rừng,dĩ vãng nhìn đen
tối
Xuống biển,tương lai ngó
mịt mù
Đen trắng đổi thay....ôi
cuộc thế !
Chạnh lòng uất nghẹn đến
thiên thu
songquang
ĐỒNG
HỌA:
THÔI
THÌ,
Dại dột làm
chi lại vướng tù
Mấy lần vấp
ngã lắm âm u
Sân si mê
muội còn tăm tối
Hoà nhã
trong veo hết ảo hư
Bỏ bớt lỗi
lầm hầu nhẹ gánh
Chớ thêm ý
xấu ắt thâm thu
Thôi thì tự
ngẫm đời mình vậy
Tươi sáng
bằng không tối mịt mù !
PHƯỢNG
HỒNG
CÙNG
HỌA:
CHIẾN ĐỊA
Xào xạc bên đèo trận gió
thu
Bên sông lanh lảnh một hồi
tù*
Đoàn quân thấp thoáng đêm mờ
ảo
Đạn pháo dòn tan khói mịt
mù.
Thoi thóp bóng người trong
buốt giá
Ngậm ngùi tử sĩ giữa âm u
.
Ngọn đồi đẫm máu buồn trăng
úa
Địa ngục muôn đời thực với
hư!
Mailoc
TIẾP
HỌA:
CÕI
TÙ...
Từ dạo nơi đây giống ngục
tù
Cuộc đời đen tối tựa rừng
U
Nhìn lên...sang sảng bao
lời trá
Ngó xuống...cuồng điên
những tật hư
Ỷ thế cha ông đua quậy
phá
Cậy quyền chú bác mạnh gom
thu
Ôi người tâm huyết đâu rồi
nhỉ?
Để mảnh giang sơn rối mịt
mù !
Thy Lệ
Trang
HỢP
HỌA:
VUI BƯỚC…
Nhìn con nước đọng chốn ao
tù
Nhẹ gánh ưu phiền dẫu tối
u
Vun xới tâm hồn yêu lẽ
phải
Xa lìa tửu lượng tránh
đường hư
Làng quê nghĩa đượm gìn bao
mối
Vóc hạc thân già nhẩm mấy
thu?
Gom nỗi u sầu treo đỉnh
núi
Chiều nay thỏa dạ ngắm mây
mù!
Như
Thu
CŨNG
HỌA:
TẠI
TÙ
Bảo vệ quê hương cũng vướng
tù
Đêm ngày nặng trĩu nỗi sầu u
Linh hồn mệt mỏi suy điều thật
Thể xác đau cuồng thấm chuyện ngu
Chẳng thấy chiều phai màu nắng Hạ
Nào nhìn bóng đổ ánh trăng Thu
Đời như cách biệt bên song cửa
Bốn vách nhà giam vẫn tối mù
Đêm ngày nặng trĩu nỗi sầu u
Linh hồn mệt mỏi suy điều thật
Thể xác đau cuồng thấm chuyện ngu
Chẳng thấy chiều phai màu nắng Hạ
Nào nhìn bóng đổ ánh trăng Thu
Đời như cách biệt bên song cửa
Bốn vách nhà giam vẫn tối mù
Minh Thuý
ĐỒNG HỌA:
QUÊN LÃNG
Chẳng nhẽ đời ai mãi ngục tù
Thất cơ lỡ vận phải âm u
Gió mưa dồn dập, tâm vẫn sáng
Sấm chớp lập loè, trí chửa hư
Trách nhiệm giang sơn, thôi gánh vác
Tiền tài kinh tế, khỏi gôm thu
Túi thơ bầu rượu mà quên lãng
Thế sự trần gian, bụi mịt mù.. Thanh Trương
Thất cơ lỡ vận phải âm u
Gió mưa dồn dập, tâm vẫn sáng
Sấm chớp lập loè, trí chửa hư
Trách nhiệm giang sơn, thôi gánh vác
Tiền tài kinh tế, khỏi gôm thu
Túi thơ bầu rượu mà quên lãng
Thế sự trần gian, bụi mịt mù.. Thanh Trương
Thanh Trương
CÙNG HỌA:
LỠ BƯỚC
SANG NGANG
Lỡ bước
sang ngang để thoát tù
Mong đời
sáng sủa bớt âm u
Chấp luôn
sóng gió đầy gian hiểm
Tránh khỏi
môi trường lắm ảo hư
Bến cũ đò
xưa thương vạn nỗi
Nhà tan
nước loạn hận thiên thu
Hai quê một
cảnh lòng ray rứt
Nhớ nước
băn khoăn dạ mịt mù !
THIÊN
HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com