Ở
TRỌ
Tôi nay ở trọ chốn trần
gian
Giỏi lắm trăm năm, một mộ
phần
Lúc thác danh còn, không
tiếng để…
Khi về tay trắng, chẳng gì
mang
nhưng nào đời có cho thinh
nhịn
Bởi lẽ người luôn bắt vật
giành
Trong đục chung dòng, Trời
thử thách
Mai này ai hưởng phúc Cao
Xanh?
CAO BỒI
GIÀ
17-02-2019
BÀI
HỌA:
KIẾP
NGƯỜI
Kiếp người
ngắn ngủi chốn nhân gian
Vui ít, buồn
lo gấp bội phần
Trần trụi vào
đời trong bỡ ngỡ
Ngậm ngùi lìa
thế giữa hoang mang
Niềm tin hiện
hữu luôn chao đảo
Cuộc sống bon
chen mãi giật giành
Phút cuối trôi
vèo không vết tích
Phù du ảo ảnh
dưới trời xanh.
Sông Thu
ĐỒNG
HỌA:
TỰ
TẠI
Trời cho đọa xuống kiếp
nhân gian
Nấm mộ rồi ai cũng một
phần
Phú quý dù nhiều không thể
giữ
Vinh hoa dẫu lắm có đâu
mang ?
Người đời đố kỵ danh hoài giựt
Người đời đố kỵ danh hoài giựt
Cõi thế bon chen tiếng mãi
giành
Thanh thản rong chơi cùng
tuế nguyệt
Chờ quyền định đoạt của Ông
Xanh
Thanh
Hoà
CÙNG
HỌA:
KIẾP
NGƯỜI
Phù
sinh một thoáng kiếp nhân gian
Ấy
vậy mà sao mãi giựt giành.
Vất
vả giàu sang do mệnh số
Hẩm
hiu may mắn bởi duyên phần.
Hành
trang khách đến bon chen chất
Nghiệp
lực người về lủi thủi mang.
Tuổi
hạc ngộ đời buông xả hết
Vui
cùng cảnh vật với non xanh.
Mailoc
TIẾP
HỌA:
BUÔNG
Mộng ảo sương mờ...cõi thế
gian
Đi-Về cát bụi có chia
phần!!!
Người khôn buông bỏ đôi vai
nhẹ
Kẻ vụng ôm đồm một gánh
mang
Danh lợi một đời...ôi tất
bật
Sắc tài trọn kiếp...mãi
ganh giành
Sao không vui thú thiên
nhiên nhỉ
Sáng ngắm mây bay, cỏ mượt
xanh
Kiều Mộng Hà
HỢP
HỌA:
TRỌ GIỮA ĐÔ
THÀNH
Đô thành ta trọ chốn nhân
gian
Sướng, khổ, buồn, vui thảy
có phần.
Cẩu nhục ngon mồm thường
thích thú
Bạc tiền nhẹ túi chẳng
hoang mang.
Thân tâm tu tịnh bền gan
giữ
Danh lợi phớt lơ mặc kẻ
giành.
Nghĩa địa phong quang mua
thước đất
Đường về thanh thản giữa
muôn xanh .
Trần Như
Tùng
CŨNG
HỌA:
CÕI TRỌ
Ở trọ lâu rồi
chốn thế gian
Đi về một cõi
mộng riêng phần
Lao xao giọt
nắng hương tình rớt
Thanh thoát vần
thơ ngọn gió mang
Chẳng thích
tiền tài bao kẻ muốn
Phớt lờ danh
vọng kệ ai giành
Nhẹ nhàng cố
giữ tâm thiền định
Lòng ngát hoa
vàng lối cỏ xanh
Trầm
Vân
ĐỒNG
HỌA:
TỰ NHỦ
Sống gửi,thác về cõi thế
gian
Không "ganh", hẳn cũng mộ
riêng phần
Tỉnh tu nhân nghĩa-đời nhàn
tản
Ham hố lợi danh-tiếng nặng
mang (!)
Xấu tốt vốn từ tình thiện
hữu
Hèn sang đâu ở nghĩa tranh
giành(?)
Bần thanh lạc dạo hồn thơi
thảnh
Đỉnh hạc thung dung hưởng
lộc xanh!
18-2-2019
Nguyễn Huy Khôi
CÙNG HỌA:
BUÔNG
XẢ
Mỗi kiếp nhân sinh một số
phần
Con người cuộc sống ở dương
gian
Sinh ra,nào có gì vương
vấn
Thác xuống,còn chi để giựt
giành
Danh vọng luôn luôn làm
vướng bận
Tiền tài mãi mãi khiến đeo
mang
Sao bằng buông xả cho lòng
nhẹ
Thanh thản vui đùa với cỏ
xanh
songquang
songquang
TIẾP
HỌA:
TẠM
TRÚ
Vui buồn
một kiếp ở dương gian
Sống tới
trăm năm chắc số phần
Tiếng khóc
chào đời là báo hiệu
Nụ cười mở
miệng để tranh giành
Dung thân
tĩnh tọa không yên ổn
Trách phận
bọt bèo phải nặng mang
Phú quý phù
du về cát bụi
Rồi ra ai
cũng nấm mồ xanh!
THIÊN
HẬU
HỢP
HỌA:
CHÁN
NGÁN
Bao năm ở trọ chốn dương
gian
Nhìn lại... chao ôi chán
bội phần !
Đạo Đức bao người không nắm
giữ
Luân thường lắm kẻ chẳng
đeo mang
Lợi danh cặn bã còn ham
muốn
Quyền lực hôi tanh lại giựt
giành
Khi chết, tay không về đất
lạnh
Còn gì hay chỉ nấm mồ xanh
!
Thy Lệ
Trang
CŨNG
HỌA:
Ở TRỌ CÕI DƯƠNG
GIAN
Sinh ký tử qui cõi thế
gian
Thác về sống gởi tạm sanh
phần
Xuôi tay bỏ lại không gồng
gánh
Nhắm mắt giã từ chẳng xách
mang
Cuộc sống lộng quyền đi soán
đoạt
Cảnh đời cậy thế lại tranh
giành
Phù sinh một kiếp tàn hơi
thở
Nước biếc non ngàn một sắc
xanh
MAI XUÂN THANH
ĐỒNG
HỌA:
CÕI ĐỜI
NÀY
Như chim bay mãi khắp không
gian
Đến lúc buồn tênh lại dự
phần
Ở cõi hoang liêu toàn độc
hại
Tại nơi phồn thịnh lắm đa
mang
Nhờ thơ óng ả vui trau
truốt
Ngỡ mộng bâng quơ đã tránh
giành
Nào có gì hơn ngày tháng
cạn
Thưởng hoa xuân mãn sắc
hương xanh ...
Hawthorne 21 - 2
-2019
CAO MỴ
NHÂN
CÙNG
HỌA:
CÕI
TẠM
Lắm chuyện đau buồn ở thế
gian
Đầy vơi nước mắt khổ muôn
phần
Trời cao chỉ định duyên hoà
kết
Đất tận yêu cầu nghiệp
vướng mang
Tự phụ bon chen danh đoạt
chiếm
Kiêu căng phấn đấu lợi
tranh giành
Nằm sâu huyệt mộ vùi tay
trắng
Chẳng thể hài lòng lá mãi
xanh
Minh
Thuý
TIẾP
HỌA:
ĐỪNG
OÁN
Còn ai
quyến luyến cõi dương gian
Chỉ mỗi
mình tôi chẳng thiết phần
Tối mắt lo
âu thân quá mệt
Xuôi tay
hồi hộp phận đa mang
Đắc thời
nhiều bạc người bu bám
Thất thế
không xu kẻ nỏ giành
Hiền dữ do
mình gieo nghiệp chướng
Cho nên
đừng oán trách Ông xanh
PHƯỢNG
HỒNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com