NHƯ BỖNG NHỚ QUÊ
Bao năm xa cách núi sông rồi
Mà tưởng đang kề sát má môi
Cúi mặt vẫn đây dòng nước chảy
Ngửng đầu còn đó đỉnh non bồi
Bờ lau trắng xoá hoa ngân nhũ
Ghềnh đá xanh mờ ánh bạc vôi
Từ Ải Nam Quan vô Ngũ Quảng
Tới Cà Mâu sóng gọi liên hồi ...
Hawthorne 27 - 12
- 2018
CAO MỴ NHÂN
BÀI
HỌA:
BIẾT MẤY ĐAU
THƯƠNG
Non sông gấm vóc hỏi đâu
rồi
Mắt lệ đoanh tròng, mặn
chat môi
Rừng đó trụi trơ, mưa lũ
quét
Biển kia chết rũ, họa tai
bồi
Miệng mồm bà chức, tài khoe
mẽ
Mặt mũi ông quyền khéo trét
vôi
Đất nước điêu linh, tuồng
hấp hối
Tiếng chuông báo tử gióng
bao hồi!!!
CAO BỒI
GIÀ
31-12-2018
ĐỒNG
HỌA:
NHƯ NỖI NIỀM CHUNG
Sông núi còn đây,tráo trở
rồi
Khi đời chót lưỡi uốn đầu
môi
Đồng bằng phối ngẫu thằng
tham vét
Biển đảo đưa tang lũ cướp
bồi
Vạn chước thay đen quyền
bịt miệng
Muôn trò đổi trắng thế bôi
vôi
Nhìn trang lịch sử nhòa
trong lệ
Tiếng trống lương tri đã
gióng hồi...
Lý Đức
Quỳnh
CÙNG
HỌA:
XUÂN ƯỚC
VỌNG
"Thủ nhất thanh,độc vận"
"Thủ nhất thanh,độc vận"
Xuân nở ngàn hoa cảnh thắm rồi !
Xuân về nụ ái ngọt bờ môi
Xuân mừng tổ quốc luôn thay đổi...
Xuân nhú mầm non mãi đắp bồi
Xuân ước trăng sao không lạc lối
Xuân mong tình nghĩa hổng thành vôi…
Xuân gìn đất Mẹ yêu nguồn cội
Xuân chở niềm vui mãi khứ hồi…
Xuân về nụ ái ngọt bờ môi
Xuân mừng tổ quốc luôn thay đổi...
Xuân nhú mầm non mãi đắp bồi
Xuân ước trăng sao không lạc lối
Xuân mong tình nghĩa hổng thành vôi…
Xuân gìn đất Mẹ yêu nguồn cội
Xuân chở niềm vui mãi khứ hồi…
Đức Hạnh
TIẾP
HỌA:
NGƯỜI TRONG
CÕI NHỚ
Mười năm giã
biệt cố nhân rồi
Ngơ ngẩn ánh
nhìn, nhạt nét môi
Mờ mịt đường
xa không thể tới
Hút sâu hố
thẳm chẳng sao bồi
Giở chồng thơ
cũ, đau dòng chữ
Ăn miếng trầu
nồng, chát vị vôi
Vẫn biết khôn
mong ngày gặp lại
Mà sao giấc
mộng mãi bồi hồi.
Sông
Thu
HỢP
HỌA:
TRÒ
ĐỜI
Quanh đi quẩn lại mãi không
rồi!
Luận điệu nông cuồng mũi
dưới môi
Công tử đê hèn luôn đắp
trội
Giang hồ khốn nạn vẫn xây
bồi
Khắp nơi lòng dạ đen như
mực
Mọi thứ ân tình bạc giống
vôi
Đạo nghĩa xưa rày đành thả
lỏng
Niềm tin mất tuốt lấy chi
hồi?
Trương Văn
Luỹ
CŨNG
HỌA:
NHỚ QUÊ
Ôi chao, tờ cuối lịch rơi
rồi
Mường tưởng quê làng, lưỡi liếm
môi.
Xinh
xắn nhà tre manh áo nhuộm
Hiền
lương nếp sống tổ tiên bồi.
Lúa
thơm , quả ngọt tô hồng má
Cau
thắm, trầu cay quyện đỏ vôi.
Cư
trú xứ người hồn khắc khoải
Tình
xuân thao thức nhớ đôi hồi .
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com