SƠN NỮ ƠI!
sao nàng nỡ để suối tương tư\
soi bóng làm chi, vội giã từ
ánh mắt hút hồn, lay đá sỏi
Nụ cười nghiêng nước, động
chiều thu
Cảm thông rừng thẳm, lời than
tiếc
Ngơ ngẩn suối buồn, sóng vỗ
ru
Sơn nữ diễm kiều như giấc
mộng…
Sao nàng nỡ để suối …tương tư?
CAO BỒI GIÀ
30-07-2018
(*): Ý từ câu hát : “Cô nàng
về để suối tương tư” trong nhạc khúc Nương Chiều của NS Phạm Duy
BÀI HỌA:
NGƯỜI VỀ
Người về ta mãi chịu trầm tư
Gặp gỡ thoáng qua đã biệt từ
Vừa mới ngất ngây môi thắm hạ
Bây giờ ngơ ngác
mắt vàng thu
Vì tim da diết đau lời hẹn
Để dạ thẫn thờ nhớ điệu ru
Cứ tưởng ... lẽ nào xây mộng ảo
Người về ta mãi chịu trầm tư.
PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG HỌA:
NÀNG THƠ
ƠI !
Lòng tôi dằng dặc nỗi sầu tư
Từ độ nàng thơ nói tạ từ
Thi tứ cạn khô ngày chớm hạ
Câu từ héo úa buổi tàn thu
Làm sao xướng họa cùng thi hữu ?
Không thể tuôn trào được khúc ru !
Xin hãy trở về, vần điệu nhé
Cho lòng tôi vợi nỗi sầu tư.
Sông Thu
CÙNG
HỌA:
TỪ LY
Lòng buồn,giọng suối kể ưu tư
Lệ thắm khôn nguôi lúc tạ từ
Dứt bỏ buông làng mê
tiếng gọi
Buộc ràng bản thượng luyến
lời ru
Ra đi vào đúng hôm đầu
hạ
Trở lại nhằm ngay bữa chớm
thu
Sơn nữ mong chờ kề gối mộng
Vui lòng rộn rã hết ưu tư
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
HỠI NÀNG SƠN NỮ
Gặp nhau đừng để dạ sầu tư
Sơn nữ nàng ơi, chớ tạ từ
Sóng mắt long lanh, mưa cuối
hạ
Tiếng cười êm dịu, gió đầu
thu
Suối khe róc rách, âm thầm
gọi
Rừng lá lao xao, nhè nhẹ
ru
Phong cảnh hữu tình, xin chậm
bước
Vần thơ bày tỏ chút riêng
tư.
Thanh Trương
TIẾP HỌA:
TẠ TỪ
Đường về trĩu
nặng mối ưu tư
Chỉ mới gặp
nhau đã tạ từ
Có phải trăng
vàng chờ chú cuội
Hay là
nguyệt lạnh thiếu hơi thu
Trời buồn lãng
đãng mong mây tới
Gió rét âm thầm
trổi giọng ru
Trách kẻ vô
tình sao lỗi hẹn
Đường về trĩu
nặng mối ưu tư
THIÊN HẬU
HỢP HỌA:
SƠN NỮ XƯA
Xưa, thời sơn nữ sống vô tư
Ngốn của thơ ca mấy vạn từ.
Diện xú hay xinh , Ơi cụ Hạ?
Nết hiền hay dữ, Ới bà Thu ?
Dung nhan tô vẽ bao trang họa
Tính cách lan truyền lắm khúc ru.
Ta đã viết vài câu đắm đuối
Để rồi mình mãi mất vô tư .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
CHIỀU LÊN BẢN THƯỢNG
Tiễn chiều mây bịn rịn sầu tư
Nắng nhạt bâng khuâng lối tạ
từ
Cỏ úa triền non vàng sắc hạ
Sương mờ lũng núi trắng màu
thu
Vài sơn nữ cợt đùa nhau hát
Một khách mơ nhìn hóng gió ru
Hối hả tù và lên bản thượng
Tiễn chiều mây bịn rịn sầu tư
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
ƯU TƯ
Lòng sao vời vợi nỗi ưu tư
Tình mới vừa nhen đã tạ từ
Năm trước quen người chiều
cuối Hạ
Hôm nay quay mặt sáng đầu Thu
Trách ai xem nhẹ lời tri ngộ
Hờn kẻ mau quên điệu Mẹ ru
Ta hãy quay về.....đừng ảo
vọng
Cho đời khỏi phải nặng sầu tư
Songquang
CÙNG HỌA:
NGẪM
Thiên đường có rũ hết ưu tư?
Cõi thế làm sao phải biệt từ?
Để chứng lên đồng mê hoặc não
Cho niềm gửi gắm bẽ bàng thu
Vùi chôn thất vọng đành câm nín
Khỏa lấp sầu đau cố tự ru
Cõi thế loay hoay thành địa ngục
Thiên đường có rũ hết ưu tư?
010818.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
SUỐI TƯƠNG TƯ
Gặp gỡ em ngồi cạnh suối
tư
Giai nhân dịu vợi nét hiền
từ
Môi cười quyến rũ tranh chiều
hạ
Mắt đắm mơ huyền buổi sớm
thu
Nước đọng hoa rơi thêu mộng
ước
Rừng hoà gió thổi ngọt lời
ru
Hồn tôi sóng gọi say
tình chớm
Mấy giọt thơ tràn rớt suối tư
Minh Thuý
1 tháng 8 _20187
HỢP HỌA:
THÔI
ĐÀNH...
Bên đèn canh cánh nỗi suy
tư...
Lo lắng tình ni ngại chối từ
Tâm mãi yêu người trong tiết
hạ
Ta hoài nhớ giọng dưới trăng
thu
Thầm mơ dìu dặt cung đàn trỗi
Thường nghĩ êm đềm điệp khúc
ru
Có lẽ trời cao đà lặng tiếng!
Thôi đành xếp lại mối riêng
tư...
Như Thu
TIẾP HỌA:
CHỢT GẶP
(họa 4 vần)
Ngày nào chợt gặp chốn riêng tư,
Giữa suối nàng sao nỡ chối từ.
Tóc xõa bồng bềnh theo sóng nước.
Da căng bóng bẩy hứng mưa thu
Chừng như lạc bước miền tiên cảnh,
Ngỡ tưởng sa hồn cõi động u.
Mãi vẫn mơ người Sơn Nữ ấy,
Ngày nào chợt gặp chốn riêng tư.
Bảo Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com