Chẳng thấy nguồn vui , rặt ngọ buồn
Khi vùi man mác, lúc mưa tuôn
Héo lòng hiu hắt chôn chôn nỗi
Nẫu dạ cô hờn nuốt nuốt cơn
Vì Kỷ, tại nhân … hay vấn nhỉ
Bởi đời, do phận … mãi an suông
Nằm trông mây gió theo sầu họa
Men nhạt chiêu vay tạm lãng hồn
CAO BỒI GIÀ
08-05-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com