NẮNG CHIỀU
Hoa râm điểm tóc trắng đường chiều
Đáy cốc in hình đổ bóng xiêu
Chén rượu đong đầy sao chửa cạn
Bài thơ viết dở đã buông liều
Liêu xiêu có phải sai đường nhớ
Lạnh lẽo hay đà lạc lối yêu.
Bóng hạc đơn côi về với núi
Bên trời thăm thẳm nỗi cô liêu
HUY VỤ
XIN HỌA :
Hoa râm điểm tóc trắng đường chiều
Đáy cốc in hình đổ bóng xiêu
Chén rượu đong đầy sao chửa cạn
Bài thơ viết dở đã buông liều
Liêu xiêu có phải sai đường nhớ
Lạnh lẽo hay đà lạc lối yêu.
Bóng hạc đơn côi về với núi
Bên trời thăm thẳm nỗi cô liêu
HUY VỤ
XIN HỌA :
BÓNG CHIỀU
Buồn tênh lắm lẽ lúc tà chiều
Khi gẫm đời mình đã đã xiêu
Tài cạn nên đành câu thở vắn
Sức hao sao cố tiếng văng liều
Ngâm thơ để lặng say thương nhớ
Lẩy chữ mà cô thấm luyến yêu
Vượt đỉnh đèo xa kìa gió hụt
Bóng chiều cùng cảnh nhạt hoang liêu
CAO BỒI GIÀ
21-01-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
quanghuyvu.cbg@gmail.com