Thương lái Tàu sang dạy lạ chưa
Búp non chồi cỗi vặt không chừa
Phơi đường ,giẵm đạp luôn giày lốp
Trộn cát , nhào pha cả bột chua
Bẩn tựa “hoai” tôm ,gom tuốt hết
Thối như “bã” lợn vét không thừa
Móng trâu, đỉa , tóc,…chè không thoát
Ôi lại cổ đưa chúng nó lừa !
CAO BỒI GIÀ
23-07-2011
Hiện nay thương lái Trung Quốc sang các vùng chè ( trà ) ở phía Bắc nước ta dạy dân ta làm chè theo kiểu : non ,già vặt búa xua, trộn thêm tạp chất như đá cát, bột mì thiu chua, thối , bẩn cỡ nào chúng cũng mua hết. Hậu quả trò lừa này thì…hãy đợi đấy !!!
TỰ THUẬT
Trả lờiXóaThành tích xòe tay ,chẵn số không
Ương ương, dở dở đúng là ông
Bảo thua phải gật : muôn lần tủi
Rằng kém thì cười: Khối kẻ mong
Chợ chạy loi choi , hào lẻng kẻng
Thơ thì chất chát , giọng ngang ngông
Tóc vừa lốm đốm, râu tranh bạc
Nỗi khổ bờn ra…viết mấy chồng !
CAO BỒI GIÀ
14-06-2011
Họa nối bài “ Tự thuật” của Cao Bồi Già
BẤT CÔNG
Giám hỏi ông trời lý đúng không?
Bình quyền phụ nữ giống đàn ông.
Thân trai khốn đốn không người hỏi.
Phận gái an nhàn lắm đứa mong.
Ưỡn ngực phô mông khen ả đẹp.
Đầu đinh mất tiếng chửi thằng ngông.
Có tờ báo mới đăng trang nhất.
Phụ nữ thường mơ bắt nạt chồng.
15/06/2011
Nguyễn Huy Vụ
HÌNH XƯA
Cao Bồi Già
Nhìn tấm hình xưa dẫu ố vàng.
Nụ cười son trẻ vẫn âm vang.
Ôi thời trai trẻ không lo lắng.
Cái thủa đầu xanh chẳng nợ ràng.
Độ chục năm qua tàn lẫm liệt.
Mươi mùa lá rụng hết mơ màng.
Hình xưa ai đó thời xa vắng.
Lại thoáng cô liêu quét phũ phàng.
Bài họa
DÁNG NAY
Vẫn là máu đỏ với da vàng.
Khẩu khiếu trời cho vẫn hót vang.
Cái thú thơ văn không ngừng tỏa.
Tình yêu bạn hữu chẳng buộc ràng.
Tóc tai chịu dưỡng còn xanh ngắt.
Da dẻ siêng nuôi vẫn mịn màng.
Mới cũ lan mai câu chữ kết.
Xưa nay khó họa cái từ “ phàng”.
03/07/2011
Nguyễn Huy Vụ
Hai từ mịn màng và phũ phàng có lẽ là tử vận…?
TỰ THÁN
Cao Bồi Già
Đời mãi dài thê nỗi đớn đau.
Sầu đong từng giọt chuyển sang gầu.
Bồn chồn ngóng ước bao ngày dịu.
Khắc khoải ngoai mong một bến chầu.
Nhát chém hư vô truy phách lạc.
Cơn đau hiện hửu chết tâm sâu.
Ngơ ngơ hỏi trỏng ai đâu đó.
Quả đắng lâm râm ngấm mụ đầu.
Bài họa
LỖI LÒNG NGŨ TỬ TƯ
Thù nhà xé nát trái tim đau.
Uất hận sao đong đấu với gầu.
Nhớ thủa yên vui xem phượng vũ.
Thương thời ly loạn ngóng long chầu.
Vết thương trọn kiếp chưa liền sẹo.
Nhát khứa nửa đời vẫn khoét sâu.
Mối hận Sở vương ghê gớm quá.
Một đêm họ Ngũ trắng phơ đầu
11/07/2011
Nguyễn Huy Vụ
CÔ HÀNG XÔI
Cao Bồi Già
Bún , phở giá kiêu, nhịn cả rồi
Lót lòng ,mỗi sáng kiếm cô thôi
Năm đồng cũ mướp ,màu loang phế
Một gói thơm nồng ,nóng bốc hơi
Nắng ửng má đào ,hồng tựa gấc
Lời chào giọng ngọt ,dẻo hơn xôi
Món nghèo ,cô khéo chiều bao khách
Lạc , Gấc, Vò đây …đủ góc nồi!
CAO BỒI GIÀ
18-07-2011
Bài họa
THƯƠNG PHỞ
Tiền lương teo tóp quả ngay rồi.
Món ruột lẽ nào lại bắt thôi.
Lách cách tay ngà băm thoắt thoắt.
Xốn xang mắt biếc liếc hơi hơi.
Bây giờ bún phở sao quên được.
Thủa trước khoai mì vẫn xục sôi.
Vẫn biết thời gian không trở lại.
Khoai kho sắn nát…cốt đầy nồi.
Nguyễn Huy Vụ
SIÊU NỘI TƯỚNG
Cao Bồi Già
Lương mỏng, mặt meo , bão mãi gieo
Cậy trông nội tướng khéo tay chèo
Xanh sàn , ngắn hạn theo mùa cá
Đỏ chợ , dài hơi ngóng giá heo,
Cái mặc ,loay hoay “cơ cấu “ lại
Bữa ăn , quyết liệt “ cổ phần theo
Ngày qua , tháng lại sao mà giỏi
Mẹ , Vợ Việt ta : Kiệt nữ hào !
CAO BỒI GIÀ
21-07-2011
Bài họa
XỨNG DANH
Đồng lương cứ thế gặt rồi gieo.
Bão giá giao cho mẹ nó chèo.
Xuốt tháng không mong mùi cá đậu.
Cả tuần chẳng đợi vị bò heo.
Tề gia đã có quan bà liệu.
Trị quốc lo gì lão chẳng theo.
Con cháu Bà Trưng âu có khác.
Xứng danh nội tướng đúng không nào.
21/07/2011
Nguyễn Huy Vụ
TÔN PHU NHÂN QUI THỤC*
Trả lờiXóaBài xướng của Tôn Thọ Tường:
Cật ngựa thanh gươm vẹn chữ tòng
Ngàn thu rạng tiết gái Giang Đông
Lìa Ngô bịn rịn chòm mây bạc
Về Hán trau tria mảnh má hồng
Son phấn thà cam dày gió bụi
Đá vàng chi để thẹn non sông
Ai về nhắn với Châu Công Cẩn
Thà mất lòng anh được bụng chồng
Bài họa của Phan Văn Trị:
Cài trâm sửa áo vẹn câu tòng
Mặt ngả trời chiều biệt cõi Đông
Ngút tỏa đồi Ngô ùn sắc trắng
Duyên về đất Thục đượm màu hồng
Hai vai tơ tóc bền trời đất
Một gánh cương thường nặng núi sông
Anh hỡi Tôn Quyền anh có biết
Trai ngay thờ chúa gái thờ chồng
Xin họa
Giữ nghiêm tứ đức với tam tòng.
Quyết chí cho chồng biệt xứ đông.
Gia Cát mưu thần Ngô oán Thục.
Chu Du chước quỷ mận ghen hồng.
Lòng son vạn thế ghi tre trúc.
Má phấn ngàn thu tạc núi sông.
Hỏi khắp giang đông ai chẳng biết.
Hạ Lưu xứng đáng lấy làm chồng.
Nguyễn Huy Vụ
*Ghi chú:
Lấy tích từ truyện Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa.
Tôn Phu Nhân là em ruột Tôn Quyền, vua nước Đông Ngô đời Tam Quốc. Vì việc tranh giành đất đai, Tôn Quyền theo kế của quân sư Châu Du tự là Công Cẩn giả bộ cầu thân với Lưu Bị vua nước Hán (đất Thục). Tôn Quyền mời Lưu Bị qua Giang Đông nói là gả em gái để kết tình lân bang giao hảo, định dùng phục binh giết chết trong tiệc rượu. Âm mưu sắp đặt bí mật không tiết lộ bên ngoài. Khổng Minh là quân sư của Lưu Bị biết rõ âm mưu sâu độc của Tôn Quyền liền bày kế cho Lưu Bị khi sang đất Ngô tuyên bố ầm lên là mình được Tôn Quyền mời sang gả em gái. Việc nầy thấu tai đến bà Ngô Quốc Thái, mẹ của Tôn Quyền. Biết đó là mưu mô xảo quyệt, Bà cho gọi Tôn Quyền vào mắng cho một trận, rằng tại sao lại dụng kế tiểu nhân để tiếng nhơ muôn đời. Nhận thấy Lưu Bị là người đạo đức nhân hòa, bà buộc Tôn Quyền phải tôn trọng lời hứa và nhất quyết gả con gái cho Lưu Bị. Tôn Phu Nhân không rõ mưu kế của anh, vâng lời mẹ kết duyên với Lưu Bị.
Thất bại mưu kế hại Lưu Bị, Tôn Quyền định dùng quyền tước và phú quý mua chuộc Lưu Bị để cầm chân ông ở Đông Ngô. Nhưng theo kế sắp sẵn của Khổng Minh và lòng cương quyết theo chồng cho trọn đạo tòng phu của Tôn Phu Nhân, nên cả hai vợ chồng Lưu Bị trở về đất Hán được bình yên.