Thứ Tư, 19 tháng 11, 2025

NGẬM NGÙI

NGẬM NGÙI

 

Chiếc lá vàng rơi thấy ngậm ngùi

Trong hồn mất hết cả niềm vui

Từ khi Xuân đến tươi mầm sống

Tới lúc Đông sang úa mảnh đời

Chỉ mấy tháng qua người cứ nhắc

Sau vài năm nữa kẻ quên thôi

Cảnh còn in đó dù xa vắng

Kiếp lá cũng xong số phận rồi !!

 

songquang

20251117

 

BÀI HỌA:

 

BÙI NGÙI

 

Thời gian thấm thoát ngẫm bùi ngùi

Đâu thuở vàng son đã hết vui

Xuân tới hân hoan khai sức sống

Đông sang nghiệm cảm cuối dòng đời

Xuôi tay bao thứ đều buông bỏ

Nhắm mắt mọi điều cũng hết thôi

Mãn nguyện làm tròn xong một kiếp

Mệnh trời chấp nhận vậy yên rồi

CAO BỒI GIÀ

18-11-2025

 

ĐỒNG HỌA:

 

TÂM TRẠNG VÀO ĐÔNG

 

Nhìn cây trụi lá, dạ bùi ngùi

Chim chóc không còn ríu rít vui

Sắc biếc bầu trời đà nhạt hẳn

Màu vàng ánh nắng đã phai rồi

Chiều về, mây phủ âm u lạ

Đêm đến, sương tràn lạnh buốt thôi

Chăn mỏng một mình khôn ủ ấm

Thân già cô quạnh cuối đường đời.

 

Sông Thu

( 18/11/2025 )

 

CÙNG HỌA:

 

LẼ THUẬN THIÊN

 

Chạnh lòng! thi cảm - cảm bùi ngùi

Cảnh đã đeo sầu?...dạ khó vụi?

Mới đấy?...xuân xanh tràn sức sống

Thoắt đà?...lão giả  sụt trang đời?

Thu tàn - rụng lá - âu thuần vậy

Hạ trưởng?...bung chồi - cũng thuận thôi?

Bệnh,...tử...xưa nay thiên định cả

Hoa khai?...đã dự báo tàn rồi?!

 

                      Nguyễn Huy Khôi

                            18-11-2025

 

TIẾP HỌA:

 

NHƯ  LÁ MÙA THU.

Suy nghĩ miên man cuối cuộc đời

Thân mình như chiếc lá... buồn,vui

Non xanh mơn mởn luôn sung mãn

Già úa phôi phai sẽ rụng rồi

Xuân thắm rạng ngời xinh xắn thế

Thu tàn rũ rượi nhạt nhòa thôi

Cho nên trân quý từng giây phút

Để lúc rời đi chẳng lặng ngùi.

LAN.

(18/11/2025).

  

HỢP HỌA:


NỖI NIỀM


Vàng rơi chiếc cuối dạ ngùi ngùi !

Đâu tá trên cành lũ sóc vui ?

Hôm trước rì rào ong bướm hạ

Giờ đây héo hắt cánh hoa đời.

Mây chùng phố xá âm u hẳn

Khách vắng công viên tĩnh mịch rồi.

Chiêm chiếp trông vời bầy hạc lướt

Nỗi niềm u ẩn hãy quên thôi !

Mailoc

11-18-25


CŨNG HỌA:


ĐỪNG BI QUAN!

Chia ly ắt sẽ thấy ngùi ngùi,

Vắng mặt đương nhiên phải mất vui.

Cuộc sống không hề bền vững mãi,

Kiếp người chẳng trụ mãi đời đời.

Sinh ra đã khóc là như vậy

Lúc chết đâu cười cũng thế thôi.

Bởi vậy đừng bi quan thất vọng

Kẻo giờ gọi sắp đến nơi rồi!

Đỗ QuangVinh

phụng họa

18-11-2025


ĐỒNG HỌA:


SẦU ĐÔNG


Cành trơ lá trụi chút bùi ngùi

Tâm trí mơ hồ dạ chẳng vui

Đọt búp Xuân sang tha thiết phận

Nụ tàn đông đến xót xa đời 

Hàng cây xám xịt âu sầu vội

Bãi cỏ vàng ươm thê thảm rồi

Lặng lẽ trông trời mây lãng đãng

Buồn vương len lén gọi hồn thôi

Hưng Quốc 

Texas 11-18-2025


CÙNG HỌA:


NHÌN CÂY ÚA RỤNG


Nhìn cây úa rụng dạ ngùi ngùi

Chạnh nhớ xuân thời nhập hội vui

Buổi hạ ươm nồng nàn tuyệt thế

Ngày thu quyện diễm mỹ muôn đời

Hàn đông gió cuộn mùa rơi mãi

Lẻ bóng đường về khách ngắm thôi

Ngoảnh lại hoàng hôn trùm nẻo vắng

Lối xưa xe ngựa đã qua rồi

Lý Đức Quỳnh

 18/11/2025


TIẾP HỌA:

 

RỪNG PHONG LÁ ĐỎ.

( Rừng phong lá biến sắc từ xanh sang vàng , rồi đỏ và khô đi )

m

Ngó lá vàng rơi thấm lệ ngùi

Nhìn về quá khứ, thấy không vui

Thủa xưa chạy nhảy leo cành vối

Thời nọ loanh quanh kiếm nẻo đời

Khách hỏi : tìm ai, buồn đã thấm

Người cười : kiếm bạn, nhớ nhưng thôi

Thế là đôi ngả quan san nhé

Cả một rừng phong đỏ sắc rồi …

Rừng phong  Rancho Palos verdes.

19 - 11- 2025

CAO MỴ NHÂN

Cây Vối ở ngoài Bắc cho lá và nụ vối

để nấu nước uống, thay nước trà  .

 

HỢP HỌA:

 

PHẬN ĐỊNH RỒI

Một kiếp bọt bèo mãi xót ngùi

Bao giờ mới thấy khắc giờ vui

Ngày lên lơ lửng hoen mờ lối

Tối xuống bâng khuâng khắc khoải đời

Ước đổi vận xanh tươi nếu được

Mong thay thời đỏ sáng thì thôi

Chớ quên phần số trời ban tặng

Cứ thế ủi an phận định rồi !!!

PHƯỢNG HỒNG


CŨNG HỌA:

 

PHẬN ĐỜI

Thơ họa (4 vận) :

Nhìn đông sắc thể cảm bùi ngùi

Chạnh cảnh suy cùng mệnh thế ôi !

Tuổi mộng xuân ngời ươm lẽ sống

Thành niên hạ thắm điểm tô đời

Chiều nghiêng bóng lã mờ dần vậy

Cuối chặng thân tàn biệt thế thôi

Một kiếp thời trăm nào mấy đạt

Lìa tay rủ phận kiếp như rồi…

Mai Vân-VTT, 20/11/25.


ĐỒNG HỌA:

 

NGẮM LÁ RƠI

 

Vàng rơi tơi tả cảm thương ngùi…

Nghĩ cảnh suy thời cũng mất vui

Yêu vậy thôi ư trong cõi thế?

Sống đây sao nữa giữa sàn đời?

Phải vươn lên chứ, đừng cho đủ

Cần vượt lẹ nhe, chớ bảo thôi

Bi lụy thua hoa cười đấy nhá

Sáng thơ chiều rượu tạm an rồi.

Thái Huy 11/25/25

 

   


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

quanghuyvu.cbg@gmail.com